Chúc Phúc Cho Chị - Chương 16: Hẹn hò
“Dù ngoài mặt có vẻ không thích nhau, nhưng sau chuyện Charlotte cứu mình, Engfa cũng dần thay đổi cách nhìn về cô gái này, phải công nhận là cô rất can đảm khi đã xả thân cứu Engfa. Engfa vốn không giỏi ăn nói mà chỉ dùng hành động, cô quyết định gửi hoa đến nhà Charlotte, thay cho lời cảm ơn.
Charlotte nhận được hoa, cũng đang bất ngờ vì không biết ai đã tặng cho mình, bỗng tin nhắn điện thoại đến, “”Là tôi, Engfa, cô có thích món quà tôi gửi đến không?””
Charlotte không biết làm sao mà nữ nhân đáng ghét kia lại có số điện thoại của mình, liền nhắn lại: “”Ồ, vẫn còn sống à? Chẳng phải nói tôi hại cô sao? Còn gửi hoa cho tôi làm gì?””
Engfa nhắn lại: “”Dù gì cô cũng đã cứu mạng tôi, tôi cũng không phải là kẻ vô ơn, cảm ơn cô””
Charlotte bổng dưng thấy người này cũng không tệ: “”Không có gì đâu, nếu là ai thì tôi cũng sẽ cứu thôi””
Charlotte tiếp tục nhắn: “”À mà tôi không thích hoa đâu, đừng gửi nữa nhé, tốn kém lắm””
Engfa: “”Ồ, vậy à. Nếu như không thích hoa, vậy có thể đi ăn tối cùng tôi được không, xem như lời cảm ơn của tôi””
Charlotte chưa kịp từ chối khéo thì Engfa đã nhắn tiếp: “”7 giờ tối nay tôi sẽ đến đón cô””
Charlotte lúng túng: “”Ủa tôi chưa đồng ý mà? Ngang ngược vậy?””
Engfa: “”Chốt 7 giờ tối nay gặp, à mà tôi lớn tuổi hơn, cô phải gọi tôi là chị đấy nhé””
Charlotte: “”Ủa liên quan gì? Ai đây không biết nữa””
Buổi tối hôm đó, hai người họ đã nói chuyện rất nhiều, Charlotte dần có cái nhìn khác về Engfa, cô không phải giống như những tài phiệt nhà giàu kiêu ngạo khác, cô rất chân thành và vui tính, nên ánh mắt Charlotte không còn lạnh lùng như trước nữa. Engfa cũng vậy, Engfa cảm nhận được Charlotte là một cô gái rất lương thiện, và có một trái tim ấm áp, lại có một chút mong manh khiến Engfa luôn muốn bảo vệ che chở cho cô gái này.
Dần dần, Engfa nhận ra rằng tình cảm mà cô dành cho Charlotte không chỉ là lòng biết ơn. Cảm giác của cô trở thành một thứ gì đó ngọt ngào hơn, sâu sắc hơn.
Vài tháng sau, vào một buổi tối, khi ánh đèn đường chiếu sáng nền trời đầy sao, Engfa quyết định không thể chần chừ nữa. Cô dừng bước trước Charlotte lòng cô dâng lên một sự quyết tâm mạnh mẽ.
“”Charlotte,”” Engfa nói, giọng cô đầy cảm xúc. “”Chị đã nhận ra rằng chị… chị yêu em. Không phải chỉ vì em cứu chị, mà vì tất cả những gì em làm. Sự can đảm, sự kiên cường của em khiến chị không thể không yêu.””
Charlotte nhìn vào mắt Engfa, một chút ngạc nhiên hiện lên trong ánh mắt. Nhưng rồi, nàng mỉm cười dịu dàng, không từ chối cũng không từ chối ngay lập tức.
“”Engfa, em … em chưa bao giờ nghĩ đến chuyện này. Nhưng em cảm nhận được tình cảm của chị. Và… em không thể từ chối tình cảm chân thành như vậy.””
Vậy là, trong khoảnh khắc đó, Engfa cảm thấy trái tim mình như nhảy múa. Cô đã chiến thắng sự sợ hãi, và giờ đây Charlotte đã là của cô.
Một năm trôi qua kể từ ngày tỏ tình, Engfa và Charlotte vẫn luôn bên nhau, tận hưởng từng khoảnh khắc ngọt ngào và tràn ngập yêu thương. Họ cùng nhau đối mặt với những thử thách trong cuộc sống, cùng nhau vượt qua mọi khó khăn. Họ chăm sóc và bảo vệ lẫn nhau, tình yêu ngày càng trở nên mãnh liệt.
Hôm nay là ngày kỷ niệm một năm quen nhau, và họ đã lên kế hoạch cho một buổi tối đặc biệt. Engfa đứng trước gương, chỉnh sửa bộ vest màu xám lịch lãm, một màu sắc mà Charlotte luôn thích. Cô cười khẽ khi nhìn thấy mình trong gương, lòng đầy háo hức.
“”Chị đi làm đây, hẹn gặp em tối nay nhé, công chúa của chị”” Engfa khẽ hôn lên trán Charlotte
“”Chị đi làm ngoan nhé, tối nay em sẽ tặng chị một món quà bất ngờ”” Charlotte nói, giọng tràn đầy yêu thương. Tối nay, cô định sẽ tặng bản thân mình cho Engfa.
“”Bây giờ tặng luôn không được à”” Engfa đáp, ánh mắt sáng ngời hạnh phúc.
Charlotte lúc này ngại ngùng, mặt đỏ ửng: “”Thôi nào, ngoan, đi làm đi nhé””
Trong lòng cả hai đều ngập tràn hân hoan. Đêm nay là đêm của họ, nơi tình yêu sẽ lại một lần nữa được thắp sáng, như chính những kỷ niệm ngọt ngào mà họ đã trải qua suốt một năm qua. Nhưng họ đâu ngờ rằng, số phận là trớ trêu đến vậy, đêm nay sẽ làm tan biến những giấc mơ và ký ức đẹp của họ bao lâu nay
“
Mọi người cho mình xin ý kiến để mình có động lực ra chương mới đều đều nha