Chưa Đủ - Chap 15 - End
“Em dám đi xem mắt sao? Em cho rằng gả cho người đàn ông khác là có thể quên được anh sao? Người đó có thể thỏa mãn được dục vọng của em không hả?”
Thường Trữ Viễn vừa nói vừa đem phần nam tính của mình đâm sâu vào trong cơ thể Lâm Trinh Lan một lần nữa. Vật thô cứng đó càng ngày càng phình to ra triển khai từng đợt sóng tấn công vào u huyệt nhỏ bé của cô.
Lâm Trinh Lan mơ hồ không thể đếm được đây là lần thứ mấy trong đêm nay, cô chỉ biết người đàn ông này dường như không bao giờ biết thoả mãn, vật thô cứng đó cứ liên tục đưa ra đẩy vào trong cơ thể cô khiến cô mệt lả cả người, dường như anh muốn đem cô chơi đến chết mới chịu dừng lại.
Cao trào và kích thích kéo dài cả một đêm, tinh thần của Lâm Trinh Lan đã không còn tỉnh táo được nữa cô chỉ cảm thấy thân thể mình không ngừng lay động dưới mỗi động tác của anh.
Ở chỗ hai người kết hợp với nhau truyền đến từng trận sảng khoái tê dại, thân thể cô giống như bột mì xụi lơ trên giường, mặc cho anh chà đạp xoa bóp tùy thích, muốn làm gì thì làm.
Hoa huyệt đáng thương hàm chướng cự vật quá to lớn đã thế còn bị buộc phun ra nuốt vào quá nhiều lần bây giờ đã trở nên có chút sưng đỏ nhưng Thường Trữ Viễn lại không mảy may để ý tới.
Hoa huyệt của cô chứa quá nhiều chất lỏng, theo mỗi lần cự vật kéo ra đưa vào thì chất lỏng màu trắng lại chảy xuống bắp đùi, ga giường cũng bị thấm ướt một mảng, không thể biết được anh đã phun ra bao nhiêu ái dịch vào bên trong cô.
“Em xem anh đút vào chỗ đó của em cả đêm mà nó cũng chưa no bụng đã vậy còn hút chặt anh đến thế, người đàn ông nào có thể chịu nổi em chứ?”.
Đầu tiên là Thường Trữ Viễn cạ bên ngoài mấy cái, sau đó là hung hăng xuyên qua chạm tới tận đáy.
“Ô ô…”, Lâm Trinh Lan vô lực kêu rên.
Cô sớm đã bị anh chơi cho đến không còn chút sức lực nào nữa nhưng u huyệt nhỏ hẹp lại chứng minh cho lời nói của anh là đúng. Nó hấp thụ từng cái từng cái một làm cô vui sướng cực độ.
Mặc dù hạ thân bị cô mút chặt đem lại cảm giác cực kỳ sảng khoái nhưng Thường Trữ Viễn lại không hài lòng với phản ứng của cô, anh cố ý đem phần nam tính to lớn đâm thật sâu vào để u huyệt của cô không còn một khe hở. Ngay sau đó, một ngón tay thâm nhập vào trong.
“Ô…”, Lâm Trinh Lan ngửa đầu rên một tiếng.
Trong một đêm, u huyệt của cô không biết đã bị anh giày xéo bao nhiêu lần? Ái dịch chứa đầy bên trong theo mỗi cái động thân của anh lại chảy ra nhiều hơn.
Cô ngâm lên một tiếng thỏa mãn làm Thường Trữ Viễn càng thêm kích động, phái nam của anh càng to lên anh điên cuồng giày xéo cánh hoa mềm mại kia.
“Không cần.” Lâm Trinh Lan bị anh kích thích tới cao trào, u huyệt sưng đỏ có thể bị nổ tung một lần nữa.