Chú À! Đừng Nên Thế! - Trần Mạc Tranh - Quyển 4 - Chương 672: Bị phát hiện
“Tổng giám đốc.” Hồng Kỳ Ngôn vội vàng đứng lên đứng ở một bên, có chút không dám nhìn Hồng Hưng Nhiên.
“Uh’m.” Hồng Hưng Nhiên gật gật đầu, tầm mắt thẳng tắp địa hướng tới máy theo dõi nhìn qua.
“Tổng giám đốc, cái này…” Hồng Kỳ Ngôn không biết nên giải thích như thế nào.
Đây là Hồng Tinh Huy đặc biệt phân phó mở ra một phòng làm việc, một dạng chỉ có người của Hồng Tinh Huy đến. Tuy mấy vị lãnh đạo cao cấp của công ty đều biết đây là Hồng Tinh Huy dùng để giám thị những người phụ nữ của hắn, nhưng mọi người cũng là hiểu trong lòng mà không nói.
Không nghĩ tới hôm nay Hồng Hưng Nhiên lại muốn tới nơi này.
“Cậu đều đã nghe được cái gì?” Ngay tại Hồng Kỳ Ngôn không biết nên tìm cái cớ gì để chuồn đi thông báo cho Hồng Tinh Huy thời điểm, Hồng Hưng Nhiên bỗng nhiên lên tiếng rồi.
Hồng Kỳ Ngôn trong lòng lại là hồi hộp, làm bộ nghe không hiểu lời của anh ta nói: “Không biết tổng giám đốc chỉ cái gì?”
Hồng Hưng Nhiên nhàn nhạt nhìn hắn, bình tĩnh phun ra một cái tên: “Ôn Ngọc.”
Hồng Kỳ Ngôn mặt liền trắng vài phần, cường chống giả bộ hồ đồ: “Tổng giám đốc như thế nào đột nhiên nhắc tới Ôn tiểu thư rồi hả ?”
Hồng Hưng Nhiên hướng hai người khác trong phòng liếc mắt ra hiệu.
Hai người kia lập tức lui ra ngoài, nhẹ nhàng đóng cửa lại.
“Bọn họ là người của tôi.” Hồng Hưng Nhiên bình tĩnh nói.
“Cái gì?” Hồng Kỳ Ngôn lần này mặt thật sự trắng.
“Kỳ Ngôn.” Hồng Hưng Nhiên nhàn nhạt bỗng nhiên nghiêm túc nhìn Hồng Kỳ Ngôn, “Cậu là cô nhi, là Hồng gia cho cậu cái họ, nuôi dạy cậu lớn lên. Từ nhỏ liền đi theo Tinh Huy, tôi biết cậu đối với Hồng gia trung thành.”
“Đại thiếu gia, tôi đối với Hồng gia tuyệt đối không có hai lòng.” Hồng Kỳ Ngôn xoa mồ hôi lạnh nói.
Hồng Hưng Nhiên càng là bình tĩnh như thế này, hắn lại càng thấy được sợ hãi. Nếu hai người kia là người của Hồng Hưng Nhiên, vậy hắn nghe lén được chuyện của Ôn Ngọc kia hơn nữa muốn đi nói cho Hồng Tinh Huy, Hồng Hưng Nhiên nhất định đã biết rõ.
“Hồng gia đã không còn là Hồng gia trước đây. Hiện tại Hồng gia, muốn sạch sẽ.” Hồng Hưng Nhiên sắc mặt nghiêm túc như vậy, nhìn chằm chằm vào mắt Hồng Kỳ Ngôn nói, “Nhị thiếu gia có thể nháo loạn, nhưng mà tất phải tuân thủ một chút nguyên tắc.”
“Thứ nhất, không vi phạm pháp luật. Thứ hai, không cùng Tần Phong Bùi Dịch những người đó đối địch. Cái khác, tôi có thể mở một con mắt nhắm một con mắt.” Hồng Tinh Huy nhìn thoáng qua máy nghe lén, ánh mắt tối sầm lại.
“Đem chuyện cậu biết lập tức giữ kính ở trong lòng, coi như là cậu giúp Tinh Huy một lần, Hồng gia sẽ nhớ kỹ việc tốt của cậu.”
Hồng Hưng Nhiên nói xong liền hướng tới cửa đi đến, tới cửa thời điểm, quay đầu nhìn Hồng Kỳ Ngôn, lộ ra một cái ấm áp tươi cười: “Chuyện hôm nay, cũng chỉ có cậu và tôi tôi biết, nhớ kỹ?”