Chỉ Yêu Mình Em - Vô Mai Tiểu Đoàn Đoàn - Phần 3
19
Nghe xong, tôi và Lâm Miểu vô thức nhìn nhau, ai nấy đều lúng túng.
“Không đi hoặc chỉ đi một người thôi không được sao?”
“Nếu vậy thì công việc của anh không giữ được nữa, hu hu…”
Anh trai tôi khóc đến mức giọng khàn đặc, tôi và Lâm Miểu đành nhượng bộ, quyết định sẽ tham gia.
Bữa tiệc này diễn ra tại một nhà hàng cao cấp.
Khi tôi và Lâm Miểu mỗi người khoác tay anh trai tôi bước vào phòng riêng, bầu không khí vốn đang náo nhiệt trong phòng lập tức đóng băng.
Ánh mắt mọi người đổ dồn về phía chúng tôi đều không mấy thiện cảm.
Đặc biệt là Giang Dục.
Tôi cảm nhận được cái ánh mắt “giết người” mà anh trai tôi từng nhắc đến.
Ba chúng tôi ngồi xuống, đồ ăn nhanh chóng được dọn lên.
Anh trai tôi vốn hay khoe khoang tình cảm, cứ liên tục gắp đồ ăn cho Lâm Miểu, thậm chí còn đút vào miệng chị ấy.
Tôi ngồi bên cạnh lạc lõng như kẻ thứ ba.
Sắc mặt những người khác trở nên khó hiểu.
Giang Dục còn cười lạnh.
Tự ái nổi lên, tôi gắp đồ ăn đưa đến miệng anh trai: “Anh yêu, ăn đi.”
Đồng thời, tay tôi bóp mạnh vào đùi anh ấy.
Anh trai tôi cứng đờ, đành phải ăn.
Lâm Miểu cũng kịp hiểu ra, liếc mắt ra hiệu cho anh trai đừng gắp đồ cho chị ấy nữa mà phải chủ động gắp đồ cho tôi.
Tôi và Lâm Miểu thay phiên nhau đút đồ ăn cho anh trai, miếng này nối tiếp miếng kia.
Cả bàn ăn gần hai mươi người chỉ có anh trai tôi là ăn ngon lành.
Giang Dục nhìn tôi chằm chằm, hoàn toàn không động đũa, đến khi tôi lấy khăn giấy lau miệng cho anh trai, anh không thể nhẫn nhịn nổi nữa.
“Tôi đi vệ sinh.”
Giang Dục rời đi, Cường Tử tức giận đập bàn đứng dậy.
“Bàng Thụy, cậu đúng là chẳng ra không ra gì! Hôm nay tôi đứng ở vị trí anh em phải cậu tỉnh ngộ lại!” Nói rồi, Cường Tử vung nắm đấm về phía anh trai tôi.
20
“Bình tĩnh, bình tĩnh nào Cường Tử!”
Người khác muốn kéo cũng không kéo được.
Tôi và Lâm Miểu đồng thời đứng ra che chắn cho anh trai, Cường Tử đành phải thu tay lại.
“Niệm Niệm, em mê muội quá rồi đấy!”
Nửa năm qua đưa cơm, rất nhiều người trong studio của anh trai đã trở thành bạn của tôi.
Tôi biết họ tức giận như vậy là vì muốn tốt cho tôi, tôi không nên phụ lòng tốt này.
Tôi cũng không muốn vì mình mà buổi tiệc công ty vui vẻ thành một trò hề.
Tôi cúi người: “Xin lỗi, em đã lừa dối mọi người.”