Chẳng Cháy Hết (Thiêu Bất Tận) - Chương 65: Bởi vì muốn hiểu rõ thế giới của anh hơn
- Metruyen
- Chẳng Cháy Hết (Thiêu Bất Tận)
- Chương 65: Bởi vì muốn hiểu rõ thế giới của anh hơn
Chỉ mong sau này không còn sóng gió cuộc đời nữa, bình an vô sự là tốt rồi.
—
Sau khi Thương Mục Kiêu nghỉ học, cũng không phải rảnh rỗi mà đã rất nhanh tham gia huấn luyện thường ngày của đội xe.
Ban ngày tôi lên lớp, cậu sẽ đi huấn luyện, có lúc còn về muộn hơn cả tôi.
Cũng nhờ Thương Mục Kiêu mà tôi mới biết đội xe chuyên nghiệp cũng có khái niệm “đào tạo trẻ”. Những đứa trẻ nhỏ tuổi sẽ tiếp nhận huấn luyện của đào tạo trẻ, ngày ngày trông ngóng làm sao để đạt được thành tích tốt hơn, làm sao để hoàn thành vòng đua nhanh nhất, để cuối cùng có thể kết nạp làm thành viên chính thức của đội, chỉ là điều này lại hiếm như lá mùa thu.
Cậu không tham gia đào tạo trẻ mà được quản lý trực tiếp mời vào đội, coi như là may mắn, nhưng các thành viên khác trong đội không tránh khỏi ý kiến trái chiều, cho nên cậu cũng cần phải nỗ lực hơn những người khác để duy trì trạng thái tốt nhất, thuyết phục đám đông bằng thực lực.
“Đây là người có ước mơ.” Thương Mục Kiêu cầm một gói khăn giấy trên bàn trà, lắc lắc cái thân đầy đặn của nó.
“Còn đây là người có thể hiện thực hóa ước mơ của mình.” Cậu nhẹ nhàng rút mảnh khăn giấy trên cùng ra, chứng minh trực quan cái gọi là “hàng nghìn người đã bước qua cầu độc mộc”.
Sau khi quay lại với nhau, vì sống gần nên hầu như ngày nào cậu cũng dẫn chó đến ăn. Ăn xong sẽ ngồi trên sô pha trò chuyện với tôi một lúc, đợi đến khi đủ trễ mới đứng dậy đi về.
Nhìn chằm chằm gói khăn giấy, tôi không khỏi nhớ đến những chuyện thuở nhỏ.
“Anh cũng từng tiếp nhận đào tạo trẻ, đào tạo trẻ của đại học Thanh Loan.”
Hằng năm, đại học Thanh Loan sẽ có trại hè dành cho học sinh cấp hai. Học sinh đăng ký tham gia trại hè cần chọn trước các môn học yêu thích, sau đó tham gia các hoạt động do trường tổ chức và làm kiểm tra. Khi kết thúc trại hè, top ba tham gia trại hè sẽ được miễn trực tiếp kỳ thi tuyển sinh đầu vào, nhận được đãi ngộ vào thẳng vòng hai. Lúc trước, tôi tham gia trại hè triết học và được đánh giá là học sinh giỏi toàn diện nên được miễn kỳ thi đầu vào và vòng phỏng vấn nhận vào đại học Thanh Loan.
“Tại sao anh lại chọn triết học?” Thương Mục Kiêu kiên nhẫn nghe tôi nói hết rồi mới hỏi.
Một chương trình truyền hình thực tế nào đó đang chiếu trên TV, âm thanh rất nhỏ, như thể chỉ đảm nhận nhiệm vụ tạo âm.
Nhiệt độ tháng năm vừa phải, không lạnh cũng không nóng, rất thích hợp để uống một ly White Semi Sweet tươi mát với nồng độ không cao trước khi ngủ.
Tôi nâng ly, nhấp một ngụm rượu mang theo hương mận và táo xanh, sực nhớ ra, liền giải thích: “Vì… phí vào trại hè triết học rẻ nhất.”
Vốn dĩ Thương Mục Kiêu đang dùng khăn giấy chọc chó, nghe xong liền sững sờ, đúng lúc bị Lòng Đỏ Trứng chớp thời cơ nhào tới, cắn khăn giấy, lắc đầu xé tan thành từng mảnh. Rồi nó vui vẻ nhìn Thương Mục Kiêu, từ trong miệng truyền ra một tiếng “haha” phấn khích, như thể nói: “Còn nữa không? Tui muốn chơi nữa!”