metruyen
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
Tìm truyện
Đăng nhập Đăng ký
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
  • Metruyen
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Chân Ái - Chap 4: Đưa em về nhà

  1. Metruyen
  2. Chân Ái
  3. Chap 4: Đưa em về nhà
Prev
Next

5 giờ chiều hôm ấy, tôi hẹn Quốc Minh ngay đầu ngõ gần nhà cạnh quán cà phê BL. Tôi vặn nhẹ tay ga tiến tới chỗ cậu, Quốc Minh xoay người lại, mặt ngơ ngác.

”Minh! Minh đợi tớ có lâu không?” Tôi vui vẻ chào hỏi, dừng xe sát cạnh.

”Ơ! Bạn, mình không đi chung à?” sắc mặt Quốc Minh trầm xuống.

” Đi cùng nhau chứ, Minh đi trước tớ theo sau, tớ không biết Quang đang nằm ở viện nào.”

”Ủa vậy hả? Tớ tưởng bọn mình đi chung xe, tớ đèo cơ, hì hì” Minh cười thật tươi, ngại ngùng lấy tay xoa nhẹ má. ” Đi hàng ngang đi, tớ sợ đi nhanh quá bạn lạc mất”

”À ok” Nụ cười tỏa nắng của Quốc Minh khiến tim tôi như bị hẫng đi một nhịp. Quốc Minh rất hay cười, mỗi lần như vậy, đôi mắt sáng trong của cậu liền híp lại, khoe hàng răng trắng muốt, đều đặn. Đôi bờ môi hồng nhuận, chúm chím thật chẳng khác những hot boy vibe thanh xuân mà tôi hay gặp trên màn ảnh Hàn Quốc.

Quốc Minh nói rồi cho xe chạy, cậu còn chừa một khoảng trống cách vỉa hè cho tôi đi vào trong. Được một quãng đường dài, chúng tôi chẳng nói chuyện với nhau câu nào. Tôi không phải người khéo ăn khéo nói, không biết bắt chuyện như nào với một người đẹp trai như Quốc Minh cả. Còn Quốc Minh chắc là vì ngại, chỉ thấy thỉnh thoảng cậu lại ngó sang xe tôi một lúc, rồi đến đoạn rẽ hay đèn đỏ, cậu bạn khẽ khàng: ”từ từ Uyên, rẽ phải nhé”, ”từ từ này, chuẩn bị rẽ trái Uyên ơi” đèn đỏ, dừng thôi Uyên”

Giọng Quốc Minh nhẹ nhàng, ấm áp khiến con tim tôi nhảy loạn xạ. Suốt đoạn đường, tôi cứ luôn trấn an bản thân không để bị hấp dẫn bởi vẻ đẹp trai của cậu bạn.

Thi thoảng, tôi lại cố ý hay vô tình thả nhẹ nắm tay cho xe chạy chậm lại, để ngắm rõ khuôn mặt điển trai ấy, và Quốc Minh cũng đi chậm lại, đợi tôi.

Đến gần bệnh viện, tôi đã nghe thấy tiếng nói lanh lảnh với tông giọng cao vút của Nguyệt. Vì không đeo kính nên tôi đã nheo mắt lại, đúng lúc đó một chiếc xe tạt ngang đầu xe tôi. Tôi chỉ kịp thấy Quốc Minh phanh kít xe lại, kêu lên một tiếng:”CAO UYÊN” Vì giật mình, tôi cũng nhanh chóng phanh tay lại, lúc hoàn hồn mới để ý đó là Quang Đăng – bạn thân Quốc Minh, mặt cậu bạn cũng lộ vẻ ngỡ ngàng: ”Uyên, tao không thấy mày, xin lỗi nhé”

”Không sao! Là tớ không cẩn thận”

”Mày phải cẩn thận chứ? Quang Đăng”

Đi dọc sảnh bệnh viện cùng đám bạn, tôi vẫn đang mơ màng vụ đụng xe, trong tâm trí tôi lúc này chỉ là tên họ của tôi được Quốc Minh gọi: ”Cao Uyên”

—–

”Đẹp trai không có gì sai” Minh Quang hếch mũi lên, cười tít mắt khi đang khoe rằng nó vừa được 2 chị xin in4 dù chân đang bó bột.

” Tự hào lắm đấy mà khoe?”

”Thế mày đã bao giờ được gái xin in4 trong bệnh viện chưa? Mõm?”

”Chưa?”

”0 điểm”

”Èo, tớ tưởng cậu gãy răng tớ mua mía vào thăm”

”Mía đâu?”

”Cậu có gãy răng đâu?”

”Cậu lại mõm rồi”

Prev
Next

Bình luận cho chương "Chap 4: Đưa em về nhà"

Theo dõi
Login bằng
Login
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
Thông báo của
guest
Login bằng
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Like nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
ads
  • Metruyen
  • Vidian
  • Giới thiệu
  • Quy Định Về Nội Dung
  • Privacy Policy
  • Liên Hệ
  • Truyện H
  • Truyện Tiên Hiệp
  • wikitruyen

Website hoạt động bởi Giấy phép truy cập mở được cấp phép bởi Creative Commons Attribution 4.0 International

© 2013 TOP Truyện Chữ Full Hay Mới Nhất. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to metruyen

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to metruyen

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to metruyen

wpDiscuz