Cậu Xuất Hiện Như Ánh Dương | Yìng - 9: Ngồi cùng bàn với Mèo Nhỏ
21:01
Nguyễn An Hạ vừa kết thúc lớp học thêm Toán. Vì đã trễ nên xung quanh ngoài nơi cô đang đứng ra thì rất vắng vẻ và tối tăm. Nơi cô học là một trung tâm luyện thi rất nổi tiếng nên học sinh rất đông.
Nguyễn Hoàng Đạt khi biết cô có lịch học trễ như thế thì đã ngỏ lời đón cô về mỗi khi tan học. An Hạ đang đứng lướt điện thoại đợi cậu đến thì bên vai có cái chạm nhẹ. Cô mới ngẩng đầu nhìn. Là anh bạn Khuê, người bạn ngồi cùng bàn trong lớp Toán của cô. Khuê là một học sinh trường khác, dáng vóc cao ráo nhưng không cao bằng Đạt. Nhìn rất thân thiện và dễ gần, tạo cảm giác thoải mái.
“Hạ chưa về nữa hả?”
“Ừ tao chưa về, mày sao thế mà còn chưa về?”
Khuê gãi gãi đầu ngượng ngùng rồi mới lên tiếng.
“Mày..có cần tao đưa ve-“
“Tới lượt mày không?”
An Hạ còn đang đợi Khuê nói hết câu thì đã có một giọng trầm khàn đặc quen thuộc, nghe liến biết là Hoàng Đạt ngắt lời. Cô lập tức ngẩng mặt nhìn Đạt chen vào giữa cô và Khuê, chắn trước mặt cô. Thân hình cao lớn của cậu che mất tầm nhìn của Hạ.
Hoàng Đạt hình như mới vừa về sau trận đấu bóng rổ thì phải. Vẫn còn mặc trên người bộ quần áo bóng rổ, bắp tay to rắn chắc, bờ vai rộng rãi vững vàng đang bóng nhẫy vì mồ hôi. Cơ thể nổi bật áp đảo Khuê ngay lập tức khiến anh phải lùi bước dè chừng. Ánh mắt cậu tối sầm, đầy sát khí nhìn xuống Khuê. Không một chút thiện cảm nào, nộ khí bộc lộ rõ khiến cô đứng cạnh còn hơi ngạc nhiên.
“Thôi..tao về..trước nhé Hạ!”
Khuê nhanh chóng chuồn về, muốn thoát khỏi cảm giác run rẩy này. Nhìn thấy Khuê đã khuất bóng, Hoàng Đạt mới xoay người lại, khoanh tay trước ngực nhìn xuống An Hạ. Đôi mắt đã dịu hơn lúc nhìn Khuê nhưng vẫn còn rõ sự khó chịu.
“Thằng đó là ai?”
An Hạ không hiểu, gãi gãi đầu ngây ngô đáp lại:”Bạn cùng bàn trong lớp Toán, có gì hả?”
“Mày thích thằng đó à?”
“Hả?” An Hạ hơi nhíu mày vì lời nói vừa rồi của cậu. Không phải vì khó chịu mà là khó hiểu mới đúng. Sao cậu ta hỏi thẳng thế? “Không, chỉ xã giao thôi”
“Ờ vậy tránh xa nó đi. Thằng đó thích mày”
Nguyễn Hoàng Đạt đưa tay vén lọn tóc ra sau cho Hạ. Cái chạm khiến cô hơi rùng mình nhưng vẫn để yên. Cô im lặng không hỏi nữa cũng không nói thêm gì. An Hạ đâu ngốc đến nổi không nhận ra Khuê thích mình hay không. Chỉ là cô không hiểu sao cậu lại phản ứng lạ như vậy.
“Ghen à?”
Đồng tử của Đạt mở to nhưng vẫn giữ vẻ ngoài bình tĩnh. Cậu còn đưa tay lấy cặp từ bên vai kia của Hạ rồi đeo trước ngực mình. Từ tốn một cách thản nhiên cứ như những lời tầm thường đó không làm ảnh hưởng gì đến cậu cả. Dù trong lòng đã rợn sóng mạnh mẽ.
“Mày nói tao ghen chẳng khác nào xúc phạm tao. Nhìn thằng đó với tao, chung mâm để so sánh được à Mèo Nhỏ?”
“Mày..!?”