[Cao H - Hoàn] Bẫy Rập - Sở Từ - Chương 48 : Sinh cho anh một đội bóng ( H )
Editor : Annh
Cơ thể mềm mại và giọng nói yếu ớt của Xuân Vũ khiến hai mắt của Lý Thước đỏ lên, anh siết chặt phần thân trên của Xuân Vũ, ấn cô vào cầu thang và di chuyển một cách thô bạo
Tay vịn chỉ rộng khoảng 5cm không đủ rộng để nâng đỡ cơ thể của Xuân Vũ
Xuân Vũ có cảm giác như là đang bay trên trời, cơ thể không giữ được thăng bằng có thể rơi xuống bất cứ lúc nào
Điều này làm cho toàn bộ dây thần kinh trong cô căng thẳng, tứ chi không nhịn được run rẩy, yếu ớt mà phản ứng lại sự va chạm của Lý Thước
Côn thịt liên tục chạm vào nơi nhạy cảm nhất của cô như là có dòng điện chạy qua, cảm giác thật dễ chịu
Xuân Vũ không dám lớn tiếng rên rỉ , hai tay ôm cổ Lý Thước, trong miệng run run lẩm bẩm :” A , ba ba , nhẹ chút!”
” Nhẹ thì em sao mà sướng được? “
” Tao hóa, chỉ muốn anh làm chết em”
” Mút thật chặt, không nghĩ anh ra ngoài có phải hay không? “
Lý Thước dùng lời nói kích thích Xuân Vũ hết lần này đến lần khác, thậm chí có lúc còn cố tình buông tay ra để cho cơ thể Xuân Vũ ngã về phía sau làm cô kêu lên, ôm lấy Ly Thước khóc nức nở cầu xin :” Ô ô , ôm chặt em với, cầu xin anh..”
” Không cần buông em ra, em sợ!”
Khẩn trương, sợ hãi làm âm huyệt hút chặt lấy côn thịt
Lý Thước cảm nhận được khoái cảm chết người từ âm huyệt khi mút côn thịt của anh, thân dưới lại bắt đầu gia tốc :” Dâm, em thật dâm đãng “
” Chặt đến mức anh chỉ muốn cho em hết, làm sao mà buông ra được? “
” A.a..a” Xuân Vũ bị Lý Thước đâm cho run rẩy hoàn toàn không có ý thức, chỉ có theo bản năng ôm lấy eo anh, ân ân a a rên rỉ
Đột nhiên có tiếng bước chân từ phía dưới truyền đến
Xuân Vũ kinh ngạc đến mức các giác quan tê liệt và cứng người lại
Còn Lý Thước thì không quan tâm chút nào, anh nắm lấy tay Xuân Vũ và tiếp tục làm cô không có ý định dừng lại
Tiếng bước chân lên cầu thang ngày càng lớn, Xuân Vũ hoảng lên :” Trở về đi, cầu xin anh”
Lý Thước nhìn khuôn mặt đang khóc của Xuân Vũ, tim đập thình thịch chỉ muốn tiến sâu hơn, anh nâng mặt cô lên tìm về phía môi cô hôn sâu
Đầu lưỡi linh hoạt xâm chiếm toàn bộ khoang miệng Xuân Vũ
Phía dưới là thô to côn thịt dùng sức mà đâm vào âm huyệt, cùng với tiếng vang dưới lầu, chín thiển một thâm va chạm vào chỗ mẫn cảm
Thần kinh của Xuân Vũ căng thẳng đến mức gần như suy sụp, cô không dám phản kháng chỉ có thể coi Lý Thước như là cọng rơm cứu mạng , ôm lấy anh, bám lây anh cầu xin anh đi về
Tiếng lên lầu ngừng lại, đèn ở hành lang tầng dưới bật sáng
Xuân Vũ chỉ có thể nín thở không dám cử động, ôm chặt Lý Thước , cảm nhận được sự va chạm của anh nhưng đành phải chịu đựng bất động như rối gỗ