[Cấm Kỵ Edit] Hoàn Mỹ Xứng Đôi - (3) Đồ tránh thai
Thịnh Hoài Nam thật sự hài lòng và cảm thấy đúng ý của hắn khi không khí ở một bữa cơm rất hài hoà. Những viễn tưởng mà hắn tưởng tượng ra đều không trở thành sự thật khiến hắn càng thêm vừa ý, hắn lo sợ ba hắn sẽ không chấp nhận người con dâu này và hắn càng sợ họ sẽ tranh cãi và đánh nhau, nhưng giờ đây nhìn thấy người một nhà hoà thuận vui vẻ, không khí này trước đây chưa từng có.
Sau khi ăn uống xong, mọi người ngồi lại cùng nhau uống trà. Thịnh Hoài Nam quan tâm ba hắn và nói:
“Ba ơi, tối nay ba đừng trở về nhà, An Na nói sáng mai có một buổi phẫu thuật, con cùng An Na có mua một căn hộ nhỏ, đêm nay ba ở cùng tụi con đi.”
Nếu là ba chồng bình thường có lẽ sẽ nói đây là điều không tốt sẽ quấy rầy vợ chồng son mới cưới nghỉ ngơi và tân hôn vui vẻ. Nhưng Thịnh Tích Văn là ai? Mặt ngoài thì văn nhã đứng đắn, sau lưng lại ngủ cùng với học trò của mình, văn nhã bại hoại có đủ. Vừa hay cũng đúng ý hắn, có hắn ở nhà thì bọn họ chắc cũng sẽ không dám trắng trợn táo bạo sinh hoạt vợ chồng ha?
“Được. Lát nữa con dẫn đường đi, ta lái xe theo.” Thịnh Tích Văn trả lời.
Thịnh Hoài Nam cười cười đáp lại, hắn vỗ nhẹ lên bàn tay của vợ mình.
Ba người xong xuôi ra về thì gặp một hàng người đàn ông nối đuôi nhau đi ra.
Lúc nhìn thấy người chủ trì đoàn, thoạt nhìn qua hơn 30 tuổi, tuấn tú hào hoa, toàn thân toả ra khí phách. Hiển nhiên người này là người đứng đầu trong đám người kia.
Đang cùng Lâm An Na tay trong tay, Thịnh Hoài Nam thấy người kia đi tới liền treo nụ cười công nghiệp ra, buông tay Lâm An Na và tiến lên chào hỏi, vươn tay nói:
“Lục bí thư, đã lâu không gặp.”
Lục Cảnh thấy là người quen, quét mắt nhìn đằng sau Thịnh Hoài Nam thì thấy hai người. Hắn bắt tay chào hỏi Thịnh Hoài Nam, miệng đùa giỡn nói:
“À thì ra là Hoài Nam à! Đang là thời gian nghỉ kết hôn, ngày mai có thể đi làm đúng giờ không đây?”
“Đảm bảo không thành vấn đề, đảm bảo đúng giờ!” Thịnh Hoài Nam cười nói, nói xong hắn giới thiệu ba hắn cùng vợ hắn cho đối phương nghe.
“Đây là lãnh đạo của con, Lục bí thư – Lục Cảnh, còn đây là ba em Thịnh Tích Văn, còn vị này là vợ em Lâm An Na.”
Lục Cảnh bất động đứng im nhanh chóng đánh giá Thịnh Tích Văn rồi bắt tay cả 2 người họ. Sau đó lại trò chuyện cùng Thịnh Hoài Nam và nói là hắn đang tới tỉnh làm việc sáng mai sẽ về lại thành phố. Nói thêm một chút nữa thì hai bên đều tách nhau ra đi và chào tạm biệt.
Ba người chia nhau ngồi 2 xe, một đường không ai nói chuyện với ai.
Tới cửa, bên đường có cửa hàng tiện lợi. Lâm An Na loá mắt thấy tiệm trái cây, vội vàng bảo Thịnh Hoài Nam dừng xe.
Xe trước mặt chuyển hướng dừng lại. Thịnh Tích Văn không biết vì sao, cũng ngừng theo ở phía sau.
Thấy ba cũng dừng xe, thì hắn và vợ đều bước xuống. Thịnh Hoài Nam lập tức di chuyển lại xe của ba hắn, kéo cửa ra ngồi vào ghế phụ bên cạnh, nói:
“Ba, chúng ta đi trước.”
Thịnh Tích Văn nhìn chằm chằm vào tiệm trái cây, hỏi:
“An Na làm gì thế?”
“Cô ấy nói muốn mua một chút nho, chúng ta về trước, xíu nữa cô ấy tự lái xe trở về là được.” Tiệm trái cây này ở ngoài cửa khu của bọn họ, đi xíu nữa là cửa chính rồi.
Lâm An Na cũng mau chóng trở về, rồi mở cửa tiến vào. Thịnh Tích Văn luôn chú ý tới động tĩnh nhỏ, thấy cửa khoá là khoá vân tay có thể thấy được hai người này ở cùng một chỗ. Ngồi ở trong phòng khách xem TV hắn đang lặng lẽ phân tích từng động tác nhỏ của Lâm An Na. Xem cô ấy đi vào nhà, Thịnh Hoài Nam vội vàng chạy lại xách túi cho cô. Rồi lại nhìn thấy cô ấy đổi dép đi vào nhà, tủ giày dép là toàn kiểu cô ấy thích, dép lê ở nhà cũng có dấu vết sử dụng không hề giống là dép mới. Không hề thấy rõ sơ hở nào, sau khi quan sát xong lòng của Thịnh Tích Văn lại chìm xuống vài lần.
Đây là một căn hộ tốt, phòng bếp nửa mở nữa kín, Thịnh Hoài Nam lấy nho đi rửa, Lâm An Na đổi giày xong lại xem hắn và nói.
“Nho này anh dùng nước rửa thôi sẽ không sạch.” Nói rồi tìm trong tủ ra một túi nhỏ, xong rồi đem đi rửa.
Thịnh Hoài Nam thấy cô ấy vội tới vội đi, hỏi cô:
“Chuyện này em hiểu rõ hơn anh, anh đi sắp xếp chỗ cho ba ngủ nghỉ, em rửa chậm thôi không cần gấp nhé.”
“Đúng rồi, em vừa mới mua cho ba một số đồ mới, có tủ giày có cái túi nhỏ, anh đưa cho ba đi.” Lâm An Na nói.
“Đúng là vợ anh chu đáo, anh còn chưa nghĩ đến.” Thịnh Hoài Nam vừa nói vừa liếc nhìn thấy cái túi nhỏ kia. Thịnh Tích Văn cũng nghe thấy cuộc nói chuyện giữa hai người, hắn cũng nhìn thấy cái túi đó.
Thịnh Hoài Nam đi qua, từ trong túi nhỏ lấy ra một bàn chải đánh răng, một tuýp kem đánh răng còn có một cái khăn lông ngoài ra còn có một hộp nhỏ hồng nhạt là đồ tránh thai. Hắn đem đồ tránh thai trong túi lấy ra, xách vật phẩm còn lại vào buồng nhà vệ sinh.
P/s:
Có ai còn ở đây với Bối không ạ?
Mình quay trở lại rồi đây, mến thương tất cả mọi người 💖