[Cấm Kỵ Edit - Hoàn ] Mê Luyến Con Dâu - (32) Không thể nói chuyện được nữa
Hắn quả thật là bị điên rồi.
Chính xác là điên rồi. Áp lực tình cảm hai năm nay đã làm cho hắn điên lên!
“Vưu Lê, em nghe anh nói! Cha già rồi ông ấy nhanh thôi sẽ bước tới tuổi 50 ông ấy còn có thể thoả mãn em trong bao lâu? Em và anh bên nhau, tuổi tác chúng ta tương đương với nhau chúng ta mới là đôi vợ chồng phù hợp! Anh đồng ý làm tình nhân trong bóng tối của em mà không ai biết được quan hệ của chúng ta đâu, em chỉ chờ đến lúc anh lên nắm quyền anh sẽ cưới lại em, em muốn gì anh cũng đều cho em hết, được không em?”
Hắn đang bị não à?
Cô tại sao lại không biết được Mạnh Luật Nhiên thâm tình với mình như vậy hắn đây chính là do không chiếm được nên thành ra như vậy có thể nói là mất đi rồi mới biết trân trọng.
Hơn nữa…cô thích Mạnh Cẩn Khiêm, cô sẽ không bao giờ phản bội Mạnh Cẩn Khiêm đâu.
“Luật Nhiên anh bình tĩnh một chút đi được không? Chúng ta đã ly hôn được 2 năm rồi có lẽ anh đã quên đi chuyện lúc trước, anh hiện tại có tương lai rất tốt và anh cũng nên lấy một người vợ môn đăng hộ đối với mình mà không phải mở ra một mối quan hệ bế tắc như vậy! Luật Nhiên, tôi nói lại lần nữa chúng ta không có khả năng quay lại, anh cũng không cần quấn lấy tôi làm phiền làm gì nữa đâu.”
Tô Vưu Lê đẩy mạnh Mạnh Luật Nhiên ra, muốn rời khỏi nơi này.
Vạn nhất bị người khác nhìn thấy thì sao giờ! Đây là Mạnh gia đó.
“Em thích ông ấy tới vậy sao, vì cái gì? Vì cái gì, hả?” Mạnh Luật Nhiên rốt cuộc cũng ý thức được Tô Vưu Lê từ chối quyết liệt, cô không có khả năng ở bên hắn vậy một khi đã như vậy rồi…
“Lúc trước anh biết em cùng cha ở bên nhau lại còn kết hôn nữa khi đó tâm tình của anh vô cùng tuyệt vọng. Anh cũng muốn ông ấy nếm thử loại cảm giác này! Vưu Lê anh sẽ làm vừa lòng em, anh sẽ để em biết được ai mới phù hợp làm người đàn ông của em.”
Lúc này đây Tô Vưu Lê mới cảm giác không đúng. Cảm xúc của Mạnh Luật Nhiên quá kích động, cô sợ hắn sẽ làm ra việc không có lý trí, vì thế cô liên tục lui về phía sau.
Nhưng mà chậm quá rồi.
Hắn ôm chặt lấy cô dùng tay che lấy miệng cô trừ trường hợp cô hô to lên. Sức lực người đàn ông mạnh như vậy làm sao cô có thể né tránh được nhưng Tô Vưu Lê vẫn cố gắng vùng vẫy đẩy hắn ra.
Cô bị kéo tới chỗ không người, nơi này vô cùng hẻo lánh hắn lại đưa cô đi đường không có đèn không có ánh sáng ngay cả Tô Vưu Lê cũng không biết chính mình bị đem tới đâu rồi.
Cô nên làm cái gì bây giờ.
Tô Vưu Lê dùng sức giãy giụa lại không được chỉ có thể trơ mắt nhìn Mạnh Luật Nhiên đóng cửa lại.
Lúc này hắn mới buông miệng cô ra, để cô nói chuyện.
Cô không dám chọc giận Mạnh Luật Nhiên nữa, cô biết một người đàn ông đang kích động cảm xúc thì có thể làm ra việc gì. Cô chỉ có thể kéo dài thời gian đợi Mạnh Cẩn Khiêm tới cứu cô.