[Cấm Kỵ Edit - Hoàn ] Mê Luyến Con Dâu - (21) Hôn lễ lần 2
“Cô dâu hôm nay đẹp quá!”
“Đúng vậy, gương mặt tỏa sáng ngời ngợi.”
Cho dù đây là lần thứ 2 tổ chức hôn lễ thì cô cũng làm cho nhiều người hâm mộ.
Các chị em plastic của Tô Vưu Lê vào lúc cô thông báo thời gian ly hôn trong lòng ai nấy đều cười nhạo, người chồng tốt như Mạnh Luật Nhiên mà còn ly hôn, thật ngu ngốc!
Nhưng mà vừa mới nghe tin tức ly hôn được 2 ngày thì lại nghe được tin tức Tô Vưu Lê kết hôn, mà đối tượng kết hôn lần này lại là ba của Mạnh Luật Nhiên- bí thư Mạnh Cẩn Khiêm.
Nói thì có thể không dễ nghe mấy nhưng thực tế là gả lần hai lại còn tốt hơn lần một, từ thiếu phu nhân nhảy vọt lên thành phu nhân hào môn quyền quý, ly hôn tài sản chia đôi không thiếu, kết hôn lần hai thì tài sản lại còn nhiều hơn.
Nhìn Mạnh Cẩn Khiêm đeo nhẫn cho Tô Vưu Lê là đủ hiểu Mạnh Cẩn Khiêm trân trọng cuộc hôn nhân này như thế nào rồi.Nghe đâu lần này kết hôn còn không thèm làm hiệp nghị phân định tài sản trước hôn nhân, mà hắn còn trực tiếp nói nếu ly hôn có thể chia phân nửa tài sản.
Làm người ghét Tô Vưu Lê đếm không xuể!
Các nàng đều muốn thỉnh giáo Tô Vưu Lê, rốt cuộc phải làm như thế nào mới dụ dỗ được một người đàn ông tốt như vậy, tốt nghiệp đại học không lâu thì lại cùng người ưu tú nhất trong đó kết hôn.Tuy rằng chỉ được mấy tháng rồi ly hôn, nhưng quay qua lại gả cho ba chồng, phải có bao nhiêu mị lực mới làm được.
Viết sách được không?Mong cô viết sách!!
(Thật ra Bối cũng muốn Tô Vưu Lê viết sách để tìm một nam nhân ưu tú, xuống giường chỉnh tề tài giỏi, trên giường thì mạnh mẽ quyết chiến như Cẩn Khiêm thúc thúc)
Cho dù cha mẹ Mạnh Cẩn Khiêm không tham dự nhưng Tô Vưu Lê cũng cười xán lạn, hạnh phúc. Kết hôn quan trọng nhất vẫn là chồng mình, chứ không phải cha mẹ của chồng mình, về sau cũng sẽ không cùng ở chung 1 chỗ. Chỉ cần…Chỉ cần Cẩn Khiêm yêu cô, bảo vệ cô, như vậy là được rồi.
Tuy rằng phù dâu Tô Vưu Lê ai nấy đều chửi thầm, nhưng ở bên ngoài ai nấy cũng đều vui vẻ.Trong tiệc cưới, là điều kiện tốt nhất để kết giao thêm các thanh niên ưu tú, cho dù không tốt như Mạnh gia nhưng ít hơn một chút cũng tạm chấp nhận.
Tô Vưu Lê nhìn thấy ánh mắt hâm mộ của người khác, trong lòng càng vui vẻ hơn.
Nàng biết chính mình yêu thích cuộc sống xa hoa, thích hưởng thụ, thậm chí khi còn nhỏ đã mơ gả được cho một người đàn ông quyền quý.Nhưng cô cảm thấy không hề sai, cô thích người khác hâm mộ mình, lại không muốn bản thân khổ.
“Vưu Lê à, cậu làm như thế nào mà chồng của cậu lại có thể thích cậu nhiều như vậy, chỉ bọn mình đi.”
Tô Vưu Lê cười đắc ý, giọng nói nũng nịu giơ lên:”Kỳ thật ngay từ đầu tôi nghĩ là không nên kết hôn, nhưng Cẩn Khiêm nhất định phải kết hôn.Cũng không biết nói làm sao, đây chính là duyên phận đi.”
Gì đây?Tiếng người đây sao?
Cái loại dáng vẻ chảnh chẹ này, cao ngạo này, không lẽ đàn ông đều thích như vậy sao?