[Cấm Kỵ Edit - Hoàn ] Mê Luyến Con Dâu - (10) Tô Vưu Lê say rượu
Mạnh Luật Nhiên vẫn đi làm.
Cho dù phát sinh chuyện lớn như vậy nhưng công việc chồng chất hắn cũng không thể xin nghỉ.Chỉ còn lại Tô Vưu Lê cùng với Mạnh Cẩn Khiêm ở nhà, mà Tô Vưu Lê khóa cửa phòng mình uống rượu ở bên trong.
“Chán ghét…”
“Phiền quá…”
“Nếu ly hôn thì mình nên làm gì đây?Những người đó sẽ cười nhạo Tô Vưu Lê mình.”
Tô Vưu Lê kết hôn với Mạnh Luật Nhiên ai nấy cũng khen ngợi, cô còn nhiều lần đăng khoảnh khắc tình cảm của hai người bọn họ.Không chỉ có số lượng nhiều người hâm mộ mà còn có số đông người ghen ghét, hơn nữa số lượng đó không hề ít đâu.
Nếu ly hôn, những người đó sẽ nói cô là cô vợ hào môn bị bỏ.
Tô Vưu Lê càng đau lòng, mà càng đau lòng liền uống rượu, chỉ chốc lát liền say xỉn.
“Vưu Lê?”
Có người gõ cửa. Đọc chính chủ tại wtpadBoilac87
Tô Vưu Lê chống đỡ đầu quơ quơ tay, đứng lên có chút không vững, thiếu chút nữa ngã trên mặt đất.Cuối cùng đỡ vách tường đứng chậm lên đi tới cửa, sờ soạng một hồi lâu mới mở cửa.
“Ngươi là…”
Đầu óc mơ màng nào nhớ rõ trước mặt là Mạnh Cẩn Khiêm cha chồng cô được nữa.Trong ánh mắt cô hắn anh tuấn thành thục như vậy, không phải là nam thần hay sao?
“Đẹp trai quá đi!”
Đáng tiếc đàn ông đẹp như vậy không thuộc về mình.Nghĩ đến đây, Tô Vưu Lê lại càng đau lòng hơn, khóc lên.Không hề để ý đến gì nữa, liền ngã vào trên giường.
“Vưu Lê?Con uống nhiều quá!”
Mạnh cẩn Khiêm nhìn bình rượu bày trên mặt đất, phát hiện bia không còn một giọt, rượu vang đỏ cũng rượu tây đều có.
Cô cư nhiên vẫn uống, lá gan đúng là không hề nhỏ!!!
“Ngươi nói cái gì…khó chịu quá…ngươi sao còn ở đây…phiền quá…!”
Tô Vưu Lê say rượu tính tình liền mạnh dạn hơn, cô nằm ở trên giường miệng chu lên, dậm chân, đem chăn nháo hỗn loạn, thiếu chút nữa đem bản thân mình quấn vào bên trong. Đọc chính chủ tại wtpadBoilac87
Mạnh Cẩn Khiêm nhịn không được cười cười, hắn đi qua xốc chăn lên, bên trong cô gái đó quần áo hỗn độn, bởi vì say rượu trên mặt hồng hào, đáng yêu cực kỳ.
“Chán ghét anh hả?”
Hắn ngồi xuống dùng ngón tay cọ xát sườn mặt Tô Vưu Lê, ánh mắt càng lúc càng nóng.
“Thật khó chịu…tôi hối hận…”
Tô Vưu Lê không có phản ứng gì về động tác của Mạnh Cẩn Khiêm hết, chỉ là cảm thấy ủy khuất, bộ dáng đáng thương lại càng kích động dục vọng Mạnh Cẩn Khiêm, huống chi cô là người trong lòng của mình.
Cô ấy như vậy, hắn thật sự rất muốn hung hăng khi dễ cô.
“Khó chịu hả?Mau lắm…anh sẽ làm em trở nên thoải mái hơn nữa.”