[Bl] Tóc Vàng Hoe Và Sơ Mi Trắng - Chương 7
Giải quyết xong một mối phiền phức, Tuấn Anh nhanh chóng chạy đến chỗ Tùng Lâm – lúc này lại đang được một bạn nữ lớp khác hỏi chuyện. Tuấn Anh rủa thầm, cái người này sao mà hút gái thế không biết.
“Tùng Lâm ơi, cậu giúp lớp tớ treo cái đèn kia lên được không?”
Cô nàng lớp Địa chỉ vào cái đèn disco to bằng cả cái lồng bàn. Tùng Lâm còn chưa kịp nói gì thì Mai Trang – ngồi bàn kế bên cậu – liền xông ra.
“Kìa, lớp Địa có thiếu con trai đâu? Tùng Lâm của bọn này cũng đâu có cao gì, sao lại nhờ Tùng Lâm?”
Tùng Lâm bất bình, mình cũng được đến mét 74 mà.
Cô nàng kia thấy có chướng ngại vật, giọng điệu liền bớt mềm mại đi vài phần. “Không thiếu con trai nhưng mà Tùng Lâm nhỏ người, dễ leo trèo, làm sao? Khối cậu câu hết nửa con trai khối Toán có ai nói gì đây, sao đây mới mượn có một người cũng hoạch hoẹ vậy?”
Cô nàng này lý lẽ đầy mình, đáng tiếc lại đụng phải Mai Trang. Mai Trang quê Hải Phòng xưa nay chưa ngán bố con thằng nào bao giờ, không cần soạn kịch bản mồm đã bắn liên thanh.
“Khối có ba bốn đứa con trai đằng ấy lấy một người thì cũng là một phần ba một phần tư rồi còn muốn gì? Với cả trai khối Toán người ta tình nguyện sang đây giúp đỡ, chứ có phải để bọn này sang mồi chài đâu?”
“Cậu!”
Cô nàng lớp Địa bị nói cho đỏ bừng cả mặt mũi, tức tối bỏ đi. Tùng Lâm sau một màn đó vẫn đứng ngơ ngác như đứa trẻ lần đầu đi xem kịch. Mấy bạn cùng lớp thấy có ồn ào liền chạy để hỏi chuyện, nghe Mai Trang thuật lại thì cười ha hả.
“Tùng Lâm nhà mình từ hồi viral tóp tóp hot quá nên gái lớp khác nó thèm đấy. Kệ đi, phù sa không chảy ruộng ngoài, Tùng Lâm không được đi giúp con gái lớp khác nghe không?”
Tùng Lâm chẳng hiểu gì lắm, nhưng vẫn gật đầu.
“Ngoan quá!”
Mai Trang hớn hở xoa xoa đầu Tùng Lâm. Vì tóc cậu vàng hoe nên ai cũng muốn được xoa hết, nhưng vì sợ nên chẳng ai dám cả. Thấy Mai Trang xoa đầu cậu, mọi người đều nín thở sợ cậu sẽ đấm cô nàng bay lên sao Hoả, ngờ đâu cậu nhíu mày nói. “Đây không phải trẻ con”, tay còn không hất tay của cô nàng ra.
Mọi người lại bắt đầu nhao nhao lên. “Không công bằng, sao Mai Trang lại được thử còn bọn này thì không!”
Chừng như mái tóc của Tùng Lâm sắp rơi vào một trận xâu xé, Tuấn Anh vội vàng kéo cậu đi. “Còn mấy đồ chưa lấy vào đây, để tớ với Tùng Lâm ra lấy nốt.”
Xa khỏi tụi bạn cùng lớp, Tuấn Anh hỏi ngay. “Nãy Hà Phương nói gì với cậu vậy?”
“Sao tao phải nói cho mày nghe?”
“…Hung thủ của vụ án ở biệt thự cổ chính là…”
“Hà Phương rủ tao tham gia CLB Nghệ thuật.”
Tuấn Anh nhướn mày. “Hà Phương chắc suất vào CLB Cheer mà, rủ cậu vào CLB Nghệ thuật chi?”
“Mày hỏi tao tao hỏi ai?”