Biến Thái Thầy Giáo: Cô Học Sinh 23 Tuổi. [ H Cao ] - Chương 20: Thật sự không nhịn nổi nữa rồi.
- Metruyen
- Biến Thái Thầy Giáo: Cô Học Sinh 23 Tuổi. [ H Cao ]
- Chương 20: Thật sự không nhịn nổi nữa rồi.
Tiếng nổ vang lên khắp nhà. Hải Tiêu Tiêu ngượng ngùng, thôi tiêu rồi, cô quên mất sau lưng mình còn giấu đồ.
Chỉ là lúc nãy thấy một cậu bé tội nghiệp đang bán hàng trên đường, nên cô mua một cái ủng hộ thôi, chưa gì đã nổ tan tành.
Nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của Trương Diệp Thành, cô muốn cười cũng cười không nổi.
Anh bình tĩnh ôm cô lên, nhìn thứ đồ sau lưng cô.
Giờ này, trái bóng đã nổ tung, không còn hình dạng gì nữa. Nhưng anh tinh mắt phát hiện, trên đó có chữ. Liếc nhìn cây bút để ở góc bàn, anh khẳng định rằng là cô vừa mới ghi xong.
Đẩy cô qua một bên, anh cầm lấy những mảnh nhỏ ghép lại.
– Ối, chỉ là một quả bóng đã nổ thôi mà, để tôi đem đi vứt.
Cô chột dạ nói. Không biết anh ta đọc được mấy chữ cô viết có nổi giận mà ăn thịt cô ngay tại chỗ hay không?
Anh cầm lấy cái tay định phá hủy mọi chứng cớ trên hiện trường, ánh mắt đằng đằng sát khí ngước lên nhìn cô.
Cô nuốt nước miếng cười khan, sau đó từ từ rút cánh tay mình về. Nhu mì đứng một bên nhìn anh, ý nói “Anh muốn làm gì thì làm đi, tôi vô tội.”
Ghép lại các mảnh, Trương Diệp Thành đen mặt nặng nề đọc từ chữ.
– Sói… Trương… Bạo… Bệnh… Cuồng… Sex…
– A, rõ ràng tôi viết là ‘sếch’ chứ không phải là ‘sex’.
– Khác nhau sao?
– Tất nhiên là…giống nhau rồi.
Hải Tiêu Tiêu giọng nói ngày càng nhỏ, nhìn sắc mặt ai đó dần dần đen như đít nồi. Không phải nổi giận rồi chứ, cô chỉ nói sự thật thôi mà.
Cô sợ hãi đứng một chỗ và đang đợi cơn nổi giận từ anh. Nhưng không có, anh chỉ thờ ơ hỏi một câu.
– Em vừa ra ngoài?
– Ân, tôi chỉ đến tiệm tạp hóa gần đây thôi!
– Với bộ dạng này?
– Ư, phải.
Làm sao đâu chứ, bộ dạng này của cô không thể gặp người sao?
Trong lúc cô đang suy nghĩ, anh đùng đùng nổi giật túm chặt lấy tay cô.
– Em dám ở trong bộ dạng này mà đi ra ngoài?
Anh nói gần như nghiến răng nghiến lợi.
Uy, có cần phải giận dữ như thế không. Cô còn tưởng anh sẽ giận cô vì nói xấu anh chứ! Sao lại đổi sang giận cái không nên giận thế này. Cô rất là bỡ ngỡ.
Nhìn khuôn mặt rất chi là vô tội của cô, anh càng tức giận hơn.
Cô giỏi lắm, dám dùng bộ dáng quyến rũ này đi ra đường, chỉ cần nghĩ đến bao nhiêu người đàn ông nhìn cô quyến rũ như thế này là anh tức điên lên rồi.
Bộ dáng này của cô chỉ một mình anh có thể nhìn thôi. Anh hối hận vì lúc đầu để cho cô mặc thành như vậy.
Chết tiệt, anh không chịu được…