[Bhtt][Edit] Lưu Ly Nguyệt - Chương 64
Edit: Pi
Beta: Gờ
~~~~~
Nhan Tịch cúi đầu hôn lên gò má mịn màng, thỏa mãn nhìn Claire nằm ở trong lòng mình, cô nhắm mắt ngủ say, cả người co ro như một đứa trẻ, tay phải nắm áo nàng. Nhan Tịch vừa thỏa mãn vừa cảm thấy tim mình nhói đau, rốt cuộc Claire trải qua những gì mới có thể khiến cô thiếu có cảm giác an toàn như vậy, dù lúc nàng ở cạnh, Claire cũng không cảm thấy an toàn sao?
Nhan Tịch không ngủ được, ôm Claire thật lâu, nghĩ đến nhiều thứ, từ ba mẹ đến tương lai của nàng và Claire, thở dài một hơi.
Nhan Tịch cảm giác mình không ngủ bao lâu, trên người chợt lạnh, mông bị ai đó véo mạnh khiến nàng giật mình, lập tức mở mắt nhìn xung quanh một lượt, mới phát hiện trời đã sáng.
“Em là cún hả? Sao lại nằm sấp ngủ? Còn chảy nước miếng nữa?!”
Không biết Đại tiểu thư Cherry đến từ lúc nào, cười chế nhạo nhìn Nhan Tịch, tay vẫn còn đặt trên mông Nhan Tịch. Nhan Tịch buồn bực quay lại nhìn hồi lâu, hỏi:
“Đại tiểu thư, ngài có thể bỏ tay ra chưa? ”
Loại người gì đây? Đã đánh người ta còn đắc thắng không chịu buông tay như vậy, Nhan Tịch lườm Cherry, nàng thật sự không dám tin đây là bạn thân duy nhất của Claire.
“Như chị gọi dám làm dám chịu!”
Rõ ràng tối qua Đại tiểu thư Cherry được nghỉ ngơi rất tốt, giọng nói vang to, đầy biểu cảm.
“Em dậy mau, lát nữa Tiêu và Hạ cũng tới đó. ”
Nhan Tịch vừa nghe Tiêu Mạc Ngôn sẽ đến, não vội hoạt động bắt cơ thể bò khỏi dậy giường, nhanh như cắt cầm bộ đồ trên bàn bên cạnh lên.
“Họ đến đây làm gì? Không phải lần trước chị ấy nói mình rất bận sao? ”
Cherry trợn mắt, giơ tay đánh đầu Nhan Tịch, nhưng bị Nhan Tịch nhanh chóng cúi đầu tránh.
“Sao đánh em? “
“Ai bảo em định độc chiếm ngày sinh nhật của Claire, muốn biến ngày này thành thế giới của hai người, em cũng giỏi nghĩ quá ha!”
Nhan Tịch im lặng, rốt cuộc ai dạy những câu tiếng Trung này cho Cherry? Nói với nàng mà cũng thô lỗ vậy? Nhìn cô đắc ý, Nhan Tịch trong lòng thiếu nhất quán, vừa khom lưng mang tất vừa nói:
“Hưm, chẳng trách chị không tìm được người yêu, cọp cái như chị, ai dám tới gần.”
Hai mắt Cherry lập tức trợn to, nhìn Nhan Tịch tóe lửa, Nhan Tịch ngừng động tác trên tay, nuốt nước miếng, vừa thấy Cherry hét lớn, nàng vội vắt chân lên cổ chạy ra ngoài cửa, vừa lúc đụng phải Claire vừa tắm xong đang định vào phòng. Nhan Tịch vừa nhìn thấy vị cứu tinh của mình tới, không sợ mất mặt, trực tiếp ôm tay Claire, núp phía sau cô.
“Bé con, em mau ra đây cho chị, hay vô dụng chỉ biết trốn sau lưng người ta thôi? ”
Cherry tức giận, mặt mày cũng trở nên khó coi, cô ghét ai nói mình già rồi vẫn chưa có người yêu, vậy mà hết lần này đến lần khác Nhan Tịch cứ đâm chọt cô, hôm nay nhất định cô phải dạy dỗ thật tốt Nhan Tịch một phen!