[Bhtt][Edit] Lưu Ly Nguyệt - Chương 62
Edit: Pi
Beta: Gờ
~~~~~
Những ngày tiếp theo, Nhan Tịch thực hiện lời hứa, đưa cha Claire đến tất cả những điểm tham quan lớn nhỏ khắp Bắc Kinh, vì ngày thường phải đi làm nên chỉ có thể dành ra buổi tối và ngày thứ bảy. Nhan Tịch thật sự thích cha Claire, nên cũng không muốn diễn trò, nghiêm túc xây dựng quan hệ tốt với ông, tuy hơi mệt nhưng tất cả mọi chuyện đều do một mình nàng tình nguyện sắp xếp.
Thứ sáu Nhan Tịch đến phòng làm việc của Claire chờ cô, nhưng lại không cẩn thận ngủ thiếp đi trên sô pha, sau khi tỉnh lại, nàng dụi con mắt, cúi đầu nhìn chiếc áo đắp trên người mình, ừm, rất thơm, là áo của Claire.
Nhan Tịch ngẩng đầu lên, cười nhìn Claire đang đứng cạnh mình.
“Mấy giờ rồi? ”
“Tám giờ. ”
“Hả? Trễ vậy rồi?! Trời ơi!”
Nhan Tịch nhảy dựng lên, vì đứng dậy hơi mạnh khiến nàng hơi choáng váng, đứng không vững, thiếu chút nữa ngã xuống. Claire bước đến đỡ nàng, cau mày nhìn Nhan Tịch.
“A, em không sao, tại hơi vội thôi. ”
Biết Claire đau lòng, Nhan Tịch vội giải thích.
Claire nhìn chằm chằm nàng, thấy hai má nàng gầy gò, làn da vì phơi nắng cũng trở nên đen sạm, lòng cô đau xót, khó chịu. Cô hiểu Nhan Tịch làm tất cả cũng vì cô.
“Em không cần vội, daddy về Mỹ rồi. ”
Nhan Tịch hơi bất ngờ, ngẩng đầu nhìn Claire.
“Đi lúc nào? ”
“Sáng sớm nay. ”
“Sao không nói với em? ”
Nhan Tịch hơi ấm ức, cái lão già này, cùng ông ta ăn uống, vui chơi lâu như vậy mà lúc đi cũng không nói tiếng nào TT_TT.
Claire nhìn dáng vẻ của Nhan Tịch lúc này, cười nhẹ.
“Ông sợ sau khi nói em biết, em sẽ đòi đi tiễn ông. ”
“Không muốn em đi tiễn sao? ”
Nhan Tịch khó hiểu nhìn Claire, tiễn người lớn lên máy bay không bình thường sao? Claire nhìn nàng, khẽ thở dài, tên ngốc này, không để nàng đi vì nếu tiễn ông đi sớm vậy, nàng làm gì có thời gian nghỉ ngơi chứ?
“Ừa, ông có nhắn lại với em vài lời. ”
Claire nhìn Nhan Tịch, nhàn nhạt nói, mặt lại đỏ lên đầy khả nghi. Nhan Tịch nghi ngờ nhìn Claire, nói gì lại có thể khiến cô đỏ mặt?
“Ông nói cảm ơn em rất nhiều…”
Trước giờ Claire nói chuyện rất lưu loát nay lại ấp a ấp úng khiến Nhan Tịch cảm thấy mới mẻ, với sự hiểu biết về Claire của nàng cũng có thể mơ hồ đoán được, Nhan Tịch đứng thẳng người, vươn tay ôm Claire vào lòng, cười nói:
“Chỉ nói vậy thôi hả. ”
“Ừm… không, ông còn nói… tất cả đều giao cho em”
“Tất cả đều giao cho em? ”
Nhan Tịch cười vui vẻ, hôn má Claire một cái, nhìn khuôn mặt trắng nõn của cô dần phiếm hồng, lòng tràn ngập thỏa mãn.