[Bhtt][Edit] Lưu Ly Nguyệt - chương 22
Edit: Phong
Beta: Gờ
~~~~~
Một câu nói của Cheery khiến hai người đỏ mặt, mặt Nhan Tịch đỏ bừng cũng không quên len lén liếc Claire, Claire nghe hơi cúi đầu, mặt đỏ lên, mím môi nhìn chằm chằm mạt chược trong tay không nói lời nào .
“Được rồi, bắt đầu nhanh đi, tối rồi kìa.”
Nhan Tịch nhanh chóng đổi chủ đề, Cheery thấy Claire xấu hổ cũng đơn giản không làm khó hai người nữa, nhưng trong lòng loáng thoáng cảm giác có gì đó không đúng. Cô biết Claire lâu như vậy cũng coi như hiểu rõ tính tình của kẻ lạnh như băng này, đã bao lâu rồi không thấy cô ấy thẹn thùng như vậy? Chẳng lẽ cô ấy thật sự thích bé con này?
Ba người ngồi quanh bàn, Nhan Tịch búng tay, nhanh chóng xếp mạt chược
“Giao trước, không được ăn vạ nha.”
Nàng đoán chắc Cheery chơi mạt chược không tốt, tuy nàng chỉ góp vui thôi, nhưng góp vui cũng phải được hỗ trợ về mặt tinh thần chứ? Có khi chơi mạt chược một đêm nay thôi đã có thể lấy lại cả vốn lẫn lời cả tháng này cho nàng.
Cheery hừ lạnh không nói lời nào, tay chậm rãi xáo mạt chược, Nhan Tịch thấy vậy càng vui vẻ hơn, động tác xào bài trên tay cũng nhanh lên, ngay cả xào mạt chược cũng không tốt còn muốn thắng nàng sao?
Đang nghĩ, người bên cạnh vươn hai tay nhẵn nhụi giữ chặt mặt bài, đầu ngón tay linh hoạt xào đều bài lên khiến Nhan Tịch nhìn hoa cả mắt, hiển nhiên người này kỹ thuật rất tốt, Nhan Tịch kinh ngạc ngẩng đầu mắt nhìn chủ nhân đôi tay trắng nõn kia
“Claire……cô từng luyện rồi sao?”
Claire có chút kỳ quái nhìn Nhan Tịch lắc đầu, động tác trên tay không ngừng
“Chuyện này cũng phải luyện sao?”
“……”
Câu nói như đâm vào Nhan Tịch, nàng nuốt một ngụm nước miếng quyết định không nói gì nữa.
Mấy người họ theo luật tung xúc xắc để xác định thứ tự mó bài rồi mới chơi tiếp. Claire chỉ muốn góp vui chơi với Cheery một chút giúp cô ấy thả lỏng tâm tình, dù sao cũng hiếm khi đến Trung Quốc, nghe nói Cheery chỉ ở hai ngày nên đương nhiên tất cả mọi chuyện đều nghe theo cô ấy, nhưng Claire không nghĩ tới không khí sẽ trở nên kịch liệt vậy.
Chơi được vài lượt, mặt Cheery đen lại bắt đầu đập thẳng mạt chược”Bộp, bộp” lên bàn, còn Nhan Tịch dị thường tập trung hai mắt sáng lên, còn không quên rúc cổ liếc trộm bài, nghiêm túc một cách đáng kinh ngạc. Kỹ năng chơi bài của Cheery vốn không tốt, Nhan Tịch còn thỉnh thoảng giở trò nên kết quả có thể dễ dàng tưởng tượng ra, chưa tới một tiếng đồng hồ cô đã thua hơn một trăm đô la.
Úp các quân mạt chược xuống, Nhan Tịch thích thú nghe tiếng xào bài “lạch cạnh” nhìn chằm chằm xấp đô la cạnh khuỷu tay đắc ý lẩm nhẩm ngâm một khúc ca, Cheery vốn đang bực mình lại nghe nàng ngâm nga như vậy càng buồn bực, nóng nảy vò vò đầu đứng dậy