[Bhtt][Edit] Lưu Ly Nguyệt - chương 15
Edit: Phong
Beta: Gờ
~~~~~
Có thể do ăn cơm tối với Claire đã tiêu hao hết thể lực nên sau khi tắm xong Nhan Tịch bỏ ngoài tai lời của mẹ, mơ mơ màng màng lôi chăn ra ngủ. Nửa đêm bị tiếng điện thoại đánh thức, nàng thiếu kiên nhẫn dụi mắt lấy điện thoại ra, vừa thấy là Lâm Nhược Nhiên liền hoàn toàn tỉnh ngủ.
“Nhan Tịch, cô xem lời của tôi là rắm chó hả, không phải đã nói cô khi nào về gọi điện cho tôi sao? Dì không nói với cô hả? “
Thanh âm mạnh bạo của Lâm Nhược Nhiên mơ hồ mang theo lửa giận, Nhan Tịch ngáp dài, phụ diễn
“Có nói, tôi vừa định gọi cho cô đây. “
“Em mới vừa về tới hả? !”
“Ừm, không có gì nữa thì được rồi, Nhiên Nhiên không nói nữa, tôi sắp chết đói tới nơi rồi, chờ cô về nói sau nha. “
Lâm Nhược Nhiên biết tính Nhan Tịch nên im lặng hồi lâu không lên tiếng, lúc nàng sắp cầm điện thoại di động ngủ mất mới phun mấy chữ
” Nhan Tịch, em phải nhớ kỹ, chuỗi lưu ly nguyệt trên tay em trước khi tôi về không cho thuộc về bất cứ ai. “
“Ừm, nhớ ……”
Nhan Tịch buồn ngủ díp mắt, căn bản không nghe Lâm Nhược Nhiên nói gì, nói đôi câu với cô liền ôm điện thoại ngủ mất.
Cùng là một đêm, nhưng không cùng tâm tình, Lâm Nhược Nhiên khoác trên người bộ áo ngủ, tay cầm rượu đỏ đứng trước sân thượng, nheo mắt ngắm cảnh đêm bên ngoài cửa sổ. Đáy lòng nhàn nhạt ưu thương, ba năm ly biệt, ba năm trốn tránh, cô dùng thời gian ba năm thanh xuân để xác định chắc chắn tình cảm của mình, cô không tin mình động tâm với người nọ, nhưng lần này Lâm Nhược Nhiên tuyệt đối không cho mình có cơ hội trốn tránh. Lâm Nhược Nhiên cười khổ, nhấc di động lên điện cho trợ lí.
” Tiểu Vương, đặt cho tôi vé máy bay tối mai. “
“Nhưng mà quản lý, tối mai tổng bộ còn có ——”
“Cứ làm như tôi nói. “
Lâm Nhược Nhiên ngắt lời trợ lí, tay phải cầm chặt điện thoại, cô không thể đợi lâu hơn nữa, tất cả cố gắng hôm nay của cô cũng chỉ vì tương lai người ấy, nếu không có nàng bây giờ mình làm những thứ này cũng không có ý nghĩa gì, cô phải về để bảo vệ chuỗi lưu ly nguyệt kia trên tay Nhan Tịch.
*******************************************************************************