[Bhtt][Edit] Lưu Ly Nguyệt - chương 14
Claire nheo mắt trầm ngâm nhìn chằm chằm Nhan Tịch mặt đang đỏ lên một lúc lâu, mím môi nói ra bốn chữ khiến Nhan Tịch rất khó hiểu
“Có thể tưởng tượng. ”
Nhan Tịch nghẹn lời tròn mắt nhìn Claire, tự hỏi đây là ý gì? Có thể tưởng tượng? Cô đang nghĩ gì? Này Sếp của tôi ơi, cô không thể nói chuyện trực tiếp một chút sao?
“Ừm, vậy chúng ta đi xung quanh nha. ”
“Okay . ”
Claire gật đầu, sửa lại áo khoác trên người, đi theo Nhan Tịch. Đón gió đêm, cảm nhận hơi thở tuổi trẻ chung quanh, bên người có mỹ nữ làm bạn, Nhan Tịch cười híp mắt không để tâm đến mái tóc dài bị gió đùa đã rối tung. Claire từ một góc nhìn Nhan Tịch, trong đôi mắt xanh nhạt mang theo nụ cười nhẹ.
Thời đại học Nhan Tịch cũng được coi là nhân vật có tiếng, hội học sinh và đảng bộ nàng tham dự không ít, còn từng làm Hội trưởng nên danh tiếng không nhỏ, hiếm khi được trở lại thăm trường cũ, trên đường không ít người nhận ra nàng, gọi “học tỷ” “học tỷ” vừa thân thiết vừa kính trọng, Nhan Tịch nghe lòng nhẹ bẫng, đắc ý toét miệng nhìn Clair, cô thấy không? năm đó tôi cũng được coi là lãnh đạo! Không phải tay mơ là ở Thượng Hoa như cô thấy!
Claire cười nhạt nhìn dáng vẻ đắc ý của Nhan Tịch, không lên tiếng. dần dần , Nhan Tịch cảm giác có gì đó không đúng, rõ ràng học đệ học muội phải là chào hỏi nàng nhưng sao ánh mắt từng người một đều chết dí trên người Claire nhìn người ta? Chẳng lẽ là muốn mượn nàng nhìn không mỹ nữ? Nhan Tịch quay đầu nhìn chằm chằm Claire, bặm môi không vui. Claire nhìn dáng vẻ tức giận trẻ con của nàng, lắc đầu nhẹ nhàng cười.
“Claire……”
Nhan Tịch nghẹn lời, Claire ngẩng đầu nhìn nàng
“ Hở ? ”
“ Cô ở Mỹ cũng vậy sao ? Ừm …… tôi có cảm giác bất luận cô đi đâu đều có nhiều ánh mắt dõi theo như vậy? ”
Claire mím môi, lắc đầu
“ Cũng may, cô không quá nổi tiếng. ”