[Bhtt][Edit] Khó Chơi - Ngư Sương - Chương 89: Gặp qua
Sau khi ăn tối, Lục Chẩm Thu và Cận Thủy Lan đi dạo quanh khu phố, 10 giờ rưỡi mới trở về, ngày hôm sau chính là người dẫn chương trình quen thuộc các mảng, để thuận tiện giới thiệu trong buổi trao giải. Lục Chẩm Thu tuy rằng trước đó không thân, nhưng trong khoảng thời gian này cũng gần như quen biết, khi nàng đến chỗ Tiểu Ngư, Tiểu Ngư nháy mắt nói: “Thật hạnh phúc.”
Liền nhận được một ánh mắt xem thường.
Tiểu Ngư cười hắc hắc: “Không nói không nói.”
Lục Chẩm Thu nhéo tay cô, cúi đầu mỉm cười rời đi, tình cảm với Cận Thủy Lan càng ngày càng ổn định, mang đến cho nàng cảm giác an toàn trước nay chưa từng có.
Nàng chỉ có một người yêu cũ là Đường Nghênh Hạ, khi đó luôn muốn dành cho Đường Nghênh Hạ những điều tốt đẹp nhất, trước khi làm bất cứ chuyện gì, nàng đều sẽ cân nhắc xem mình có làm phiền Đường Nghênh Hạ hay không, sẽ thừa dịp Đường Nghênh Hạ nghỉ ngơi mới dám gọi điện thoại, có một khoảng thời gian tâm tình Đường Nghênh Hạ không tốt, mỗi ngày đều không cao hứng, nói là bởi vì không có ý tưởng, lúc đó nàng muốn đi dỗ dành Đường Nghênh Hạ, kết quả thật sự tìm đến chỗ cô ở nhưng ngay cả người cũng không thấy, về sau mới biết được Đường Nghênh Hạ đã đi đến đoàn làm phim khác.
Lúc ấy nàng đã mơ hồ cảm thấy Đường Nghênh Hạ không giống trước kia, chỉ là không muốn tin tưởng, cho đến khi chuyện Dư Ôn bộc phát, nàng mới thật sự quyết định chia tay.
Thời điểm cùng Đường Nghênh Hạ yêu đương, nàng luôn thật cẩn thận, đối mặt với cô cũng thật cẩn thận, đối mặt với độc giả của cô, lại càng thật cẩn thận.
Nhưng ở cùng một chỗ với Cận Thủy Lan, hình như nàng chưa bao giờ có cảm giác thật cẩn thận.
Nàng có thể ở bên ngoài cùng Cận Thủy Lan nắm tay, ôm ấp, không kiêng nể gì tới gần, muốn hôn cô, chỉ cần quay đầu lại, nàng thích cảm giác an toàn như vậy, thích không kiêng nể gì như vậy.
Người gặp chuyện vui tinh thần đều sảng khoái, tâm tình của Lục Chẩm Thu càng ngày càng tốt, khí sắc cũng tốt, lúc trang điểm chuyên viên trang điểm nhịn không được khen ngợi: “Thu Thu, với nhan sắc này của cô, có thể đi đóng phim rồi.”
Lục Chẩm Thu bật cười: “Đừng trêu ghẹo tôi.”
“Ai nói trêu ghẹo.” Chuyên viên trang điểm hỏi người bên cạnh: “Thu Thu có đẹp không?”
“Còn cần phải hỏi?” Những người bên cạnh giơ ngón tay cái lên: “Không trang điểm cũng đẹp.”
Lục Chẩm Thu không trang điểm đậm, chỉ là đánh phấn nhẹ nhàng, da thịt dưới ánh đèn trắng nõn xuyên thấu, vô cùng mịn màng, người dẫn chương trình đi ngang qua nhịn không được cũng khen nàng: “Thu Thu hôm nay thật sự xinh đẹp.”
Nàng mặc một chiếc váy dạ hội màu đen, hở lưng, để lộ ra hai bên xương bướm, còn có vòng eo tinh tế thoắt ẩn thoắt hiện, chỗ cổ buộc dải ruy băng màu đen, mép ruy băng kéo ra bên ngoài, đem vải trước ngực dán hoàn mỹ lên thân thể, đường cong lả lướt, vòng eo thon thả, thời điểm Tiểu Ngư mang Cận Thủy Lan vào phòng trang điểm liền nhìn thấy Lục Chẩm Thu đưa lưng về phía hai người, đáy lòng Tiểu Ngư líu lưỡi: Mẹ kiếp, cái này cũng quá mê người rồi!