[Bhtt_Edit] Cuối Cùng Tôi Cũng Gặp Được Em - Chương 13
CHƯƠNG 13
Editor: VũPhi
“Cô muốn nói vì Sùng Hân nên chúng ta không có khả năng đúng không?”
Một câu nói lưu loát trắng ra! Làm cho Lương Vận Hàm trong lòng căng thẳng
“Cô không cảm thấy như vậy rất bảo thủ sao? Hơn nữa đối với cả ba chúng ta đều không công bằng. Tất nhiên cô có tính cách của cô, bao gồm một đống lớn những nguyên tắc đối nhân xử thế chẳng hạn cô hoàn toàn có khả năng mặc kệ hoặc không. Thế nhưng tôi vẫn muốn nói, cô như vậy cũng không giải quyết được vấn đề. Tôi cùng Sùng Hân sẽ không bởi vì của cô nhường đường mà quen nhau. Nếu như Sùng Hân biết tôi thích cô, như vậy tình cảm hai người các cô vẫn sẽ bị ảnh hưởng, đến lúc đó cô cũng không dễ chịu.”
“….”
“Giống như cô nói , các cô là bạn bè tốt, cô em tốt, nhưng mà tình cảm của tôi sẽ không vì tình bạn hai người mà thay đổi. Cô không thích tôi cũng thì cũng không sao, cùng lắm thì sau này chúng ta sẽ không liên lạc, cô cùng Sùng Hân chính cô em tốt, tôi cũng chỉ là khách qua đường. Nhiều năm sau đó, các cô tự nhiên sẽ quên đi tôi.”
“Cô là một người bạn đáng tin cậy!” Lương Vận Hàm cắt đứt lời của Văn Dư . Văn Dư đem chính mình thành một cái khách qua đường, khiến Lương Vận Hàm nghe xong không đành lòng. .
Văn Dư vừa nghe, trong lòng có chút vui vẻ. Vội vàng nói tiếp: “Nếu như cô đối với tôi cũng có hảo cảm như thế? Lẽ nào thì bởi vì nhiệt tình của cô em tốt, mà buông bỏ hạnh phúc thuộc về của cô, cũng tước đoạt quyền lợi hạnh phúc của tôi?”
“…”
Lương Vận Hàm nghĩ Văn Dư gian giảo cực kỳ ! Vừa rồi nói một đống, câu này mới là then chốt ! ! Người gây sự nói khiến bản thân cô không cách nào cãi lại, nhưng lại có chút buồn cười, Văn Dư giảo hoạt như vậy khiến Lương Vận Hàm thấy có chút đáng yêu. Lương Vận Hàm biết Văn Dư nói đúng, tạm thời không nói đến cảm tình bản thân cô cùng cô ấy. Dù sao không thể bởi vì Sùng Hân nhất thời đeo đuổi, mà ép buộc Văn Dư tiếp nhận. Đối mặt phần nhiệt tình này Văn Dư cũng không có lựa chọn mập mờ không rõ, cô ấy tại sân bay hỏi Sùng Hân có thể không làm em gái thì rõ ràng là cự tuyệt. Lương Vận Hàm hiểu rõ Văn Dư nói những lời này, cũng không phải nóng lòng tỏ rõ quyết tâm mà là xuất phát từ một loại quan tâm đối với Sùng Hân. Văn Dư muốn cùng cô cùng một chỗ nên muốn giảm bớt tổn thương đến mức thấp nhất.
Lương Vận Hàm hiểu cách làm Văn Dư nhìn như tuyệt tình, kì thực đa phần đề là thông cảm ở bên trong. Đây là kinh nghiệm của người từng trãi, giải quyết mọi chuyện khoan dung, hiển nhiên những người trẻ tuổi sẽ không làm được như thế . Dĩ nhiên, 31 tuổi cũng là còn trẻ tuổi, chẳng qua Văn Dư 31 tuổi, tựa hồ so với bạn cùng lứa tuổi có ver từng trãi nhiều hơn.
“Cô mệt mỏi thì ngồi như vậy làm gì chứ, nằm xuống rồi nói.” Văn Dư không đợi Lương Vận Hàm phản ứng, đưa tay một bên kéo gối đầu xuống, một bên đỡ Lương Vận Hàm nằm xuống. Lương Vận Hàm có chút xấu hổ, thế nhưng Văn Dư không để cho cô cơ hội cự tuyệt.