[Bhtt - Tự Viết] Nguyện Cưng Chiều Em - Chương 41: 9 tháng 10 ngày
Vừa đi làm trở về, nàng tức tốc chạy một mạch vào nhà hỏi han cô:
“Vợ ơi con có đạp em không?”
“Chị nghe xem”
“Ây gu bảo bối hình như ngủ rồi chị không nghe thấy gì hết”
Nàng vuốt ve phần bụng nhô ra của cô, rồi nhẹ nhàng đặt một nụ hôn nhẹ nhàng xuống. Ngày nào nàng cũng nói lời âu yếm với con suốt mấy tháng vừa qua, còn không quên bồi bổ cho Lâm Tuệ. Mẹ cũng dặn dò hai người rất kĩ càng, vì lần đầu làm mẹ nên Lâm Tuệ cũng vừa vui vừa sợ. Hôm nay thai nhi vừa tròn 12 tuần, Diệp Đào Ngọc đưa vợ thăm khám sức khỏe tổng quát. Bác sĩ chẩn đoán là bé gái. Sau khi siêu âm xong nàng đưa cô đi thêm rất nhiều quần áo cho bà bầu.
“Thì ra là tiểu công chúa nha~”
Lâm Tuệ cũng vui mừng xoa xoa cái bụng nhỏ.
“Chị nói xem con sẽ giống ai đây”
“Giống vợ”
“Tại sao?”
“Em mang thai khổ cực như vậy con đương nhiên phải xinh xắn như em rồi~”
“Nhưng em vẫn muốn giống cả hai”
“Ừ được vậy thì con sẽ giống chúng ta“
Sau khi tìm hiểu kĩ về các loại đồ trẻ sơ sinh, ngay khi nàng định mua cho con gái thì Tô Hồng Sương liền gọi điện đến.
“Này mình còn giữ đồ của Giai Ý giờ không dùng đến, hai người đem về đoạn cho đứa bé dùng để đỡ lãng phí“
“Yên tâm đồ còn xịn lắm”
“Vậy được rồi, cuối tuần mình qua lấy. Cảm ơn cậu”
“Trời ơi ơn nghĩa gì chứ thật là”
“Haha”
Cúp máy xong, nàng tranh thủ ra xoa bóp vai cho vợ ngày nào cũng như ngày nào, đều như vắt tranh.
“Con ơi con đang làm gì trong bụng mẹ thế?”
“Hình như con đang ngủ nữa rồi”
Lâm Tuệ cười cười nói:
“Hồi chiều con vừa đạp em xong”
“A vậy sao?”
“Em cực khổ rồi, ước gì chị mang thai được giúp em”
“Chị nói bậy cái gì đó, chị mà nghỉ thai sản thì công ty ai sẽ quản lý đây a~?”
Số tiết dạy của Lâm Tuệ đã được giảm xuống chỉ còn 3 buổi mỗi tuần, thời gian còn lại thì cô cũng chỉ ở nhà học vẽ, học đàn, làm những thứ nhẹ nhàng. Diệp Đào Ngọc còn muốn thuê người giúp việc về nhưng cô cảm thấy không cần thiết. Trong quãng thời gian mang thai này cô cũng hạn chế tiếp xúc với ba chú cún hơn, cũng không dám ôm ấp tụi nó nhiều quá.
Những lúc được nghỉ cô sẽ dậy sớm nấu cơm trưa cho nàng mang đi làm. Ngửi thấy mùi đồ ăn trong bếp, Diệp Đào Ngọc bước đến sau lưng ôm cô thủ thỉ:
“Sao em dậy sớm vậy hả?“
“Con đạp nên em không ngủ được“