[Bhtt - Tự Viết] Nguyện Cưng Chiều Em - Chương 29: Tống hắn ta vào tù
Cuối cùng Tô Hồng Sương và Bạch Tiểu Giang cũng trở về Bắc Kinh. Tô Hồng Sương quay trở lại công ty làm việc sau một thời gian vắng bóng, còn Bạch Tiểu Giang đang lên ý tưởng mở một công ty thiết kế logo, dạo này hai người cũng khá bận rộn, ngay cả cuối tuần Bạch Tiểu Giang cũng phải đi gặp đối tác. Tiền đầu tư đương nhiên Tô Hồng Sương đóng góp không ít, còn có anh trai cô cũng hỗ trợ cho nên tạm thời yên tâm về chi phí.
Đến đêm lúc Tô Hồng Sương trở về phòng ngủ vẫn thấy phòng làm việc của Tiểu Giang còn sáng đèn, cô mở cửa đi vào nói:
“Em nghỉ ngơi đi, mai rồi xử lý giấy tờ sau cũng được. Muộn lắm rồi đó”
“Vâng chị ngủ trước đi, em đọc nốt sắp xong rồi”
“Haizz, nếu em không ngủ sớm thì từ sau ngủ sô pha đi, đừng có lên giường nữa”
Trong lòng Tiểu Giang thầm rơi lệ, bất đắc dĩ đồng ý. Ai bảo cô sợ chị ấy cho ra sô pha ngủ thật cơ chứ.
…
Sau bữa tiệc mừng sinh nhật của Tiểu Dương, Ngôn Khải nhắn tin thử thăm dò xem Đào Phi anh ấy có biết bạn trai Lâm Tuệ không.
“Cho em hỏi một vấn đề có được không ạ?”
“Ừ có chuyện gì thế?”
“Hmm… anh có biết bạn trai Lâm Tuệ là ai không?”
Bạn trai? Diệp Đào Phi không biết Lâm Tuệ có bạn trai cơ đấy, không hiểu sao Ngôn Khải lại hỏi câu này, sợ là có hiểu lầm gì rồi.
Mãi một lúc sau anh nhắn lại:
“Sao em hỏi thế?”
“Em thấy tò mò thôi, Lâm Tuệ nói rằng đã có bạn trai nhưng không biết người như thế nào mới xứng đáng với em ấy được”
“Lâm Tuệ nói có bạn trai???” Anh cảm thấy vô cùng ngạc nhiên, nhưng cũng không thể nói thật rằng Lâm Tuệ và em gái mình đang yêu nhau được. Hai đứa còn chưa công khai ra bên ngoài, mình cũng không thể nhiều chuyện được.
“Vậy là em ấy không có bạn trai sao?”
“Thật ra anh cũng không để ý đời tư của Lâm Tuệ lắm nên cũng không biết”
Vương Ngôn Khải sau khi đọc xong nở nụ cười xấu xa, tay nắm chặt điện thoại trong lòng không biết đang suy tính gì.
Cảm thấy kỳ lạ, anh nhắn tin hỏi Lâm Tuệ:
“Em nói với Ngôn Khải là em có bạn trai sao?”
Lâm Tuệ đang có tiết dạy cho nên không thể trả lời tin nhắn của Đào Phi được, khoảng một tiếng sau đến giờ giải lao, cô mới có thời gian kiểm tra điện thoại. Đọc xong dòng tin nhắn của anh ấy, cô không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhíu đôi mày thanh tú cô nhắn lại:
“Em chưa hề nói với anh ấy em có bạn trai”
“Anh ấy hỏi anh cái gì sao?”
Cô bỗng nhớ lại lần trước có nhờ cậu bé kia chuyển lời cho Ngôn Khải là cô đã có người yêu rồi, không biết rằng qua tai hắn ta lại biến thành có bạn trai rồi. Trong lòng cảm thấy có chút thành kiến với vị Vương tổng kia, không ngờ hắn ta nhiều chuyện như vậy, cô thở dài nhắn tiếp: