[Bhtt - Tự Viết] Nguyện Cưng Chiều Em - Chương 26: Em ấy là bạn gái tôi!
Còn một tuần nữa Lâm Tuệ đã chính thức đi dạy ở Bắc Ngoại, cô muốn thuê một căn phòng ở gần trường, nhưng Diệp Đào Ngọc muốn cô ở nhà chị ấy. Lâm Tuệ đọc lại dòng tin nhắn giữa hai người:
“Em muốn thuê phòng sao?”
“Vâng”
“Đừng thuê, em đến ở luôn với chị đi. Nhà chị cũng cách trường em có 4km, cũng không xa lắm, còn tiết kiệm được bao nhiêu tiền. Em ở đây chị mới yên tâm được”
“Vâng được ạ”
“Mấy hôm nữa cuối tuần chị với Phúc Nhị sẽ qua dọn đồ giúp em”
“Được rồi em nghỉ ngơi đi”
Sáng thứ 7, Lâm Tuệ dọn dẹp đồ đạc chuẩn bị rời đi, cô thở dài một hơi vừa lo lắng đồng thời cũng vừa hồi hộp. Đến tối, khi Diệp Đào Ngọc tan làm thì Phúc Nhị mới chở nàng đến nhà Lâm Tuệ. Sau khi xếp mọi hành lý vào cốp xe xong xuôi, Lâm Tuệ chào tạm biệt ba và dì Chu. Cô vừa cầm tay ba vừa dặn dò ba giữ gìn sức khỏe, chịu khó ăn uống, cuối tuần thì cô sẽ trở về thăm ba.
“Con cũng phải giữ gìn sức khỏe nhé. Đào Ngọc a, bác cảm ơn cháu nhiều lắm. Nhờ cháu chiếu cố Tiểu Tuệ nhà bác”
“Vâng nhất định ạ, bác yên tâm”
“Tiểu Tuệ cháu không cần lo lắng ở nhà quá, có dì ở đây rồi. Cháu cứ yên tâm đi làm nhé”
“Cháu cảm ơn dì, dì cũng phải giữ gìn sức khỏe. Giờ cháu phải đi rồi. Tạm biệt ba, dì Chu”
Phúc Nhị vừa lái xe anh nhìn qua gương chiếu hậu cười nói:
“Cô Lâm, cô trưởng thành hơn nhiều rồi”
“Chắc cũng không ít anh xếp hàng theo đuổi nhỉ haha”
Diệp Đào Ngọc đen mặt nói:
“Cậu nói linh tinh cái gì đó?”
“A… tôi xin lỗi”
“Em ấy là bạn gái tôi!”
Phúc Nhị trợn tròn mắt há hốc mồm:
“Hai người… là thật sao?”
Đương nhiên anh biết tiểu thư rất quan tâm Lâm Tuệ, anh cũng chỉ nghĩ là tiểu thư trân quý và coi trọng cô ấy cho nên mới làm nhiều việc cho Lâm Tuệ như thế. Nhưng thật không ngờ bọn họ là một đôi.
Nhìn qua gương chiếu hậu, anh thấy Lâm Tuệ đỏ mặt đang được tiểu thư ôm vào trong lòng, anh gật đầu nói:
“Vâng tôi hiểu rồi”
“Hai người rất đẹp đôi”
Diệp Đào Ngọc cười cười không nói gì.
Lâm Tuệ nói nhỏ:
“Chị thả em ra được rồi”
“…”
Sau khi về đến nhà của Diệp Đào Ngọc, đối với chị ấy chỉ là một ngôi nhà, nhưng với người bình thường thì đây là căn biệt thự cực kì xa hoa. Tọa lạc tại vị trí cực đẹp mà có tiền cũng chưa chắc đã mua được. Dọn hết đồ xuống xe, Diệp Đào Ngọc cảm ơn Phúc Nhị rồi bảo anh có thể trở về được rồi, mọi việc còn lại thì nàng sẽ lo.