[Bhtt - Tự Viết] Nguyện Cưng Chiều Em - Chương 22: Không hề ghen
Hôm nay là ngày đi học đầu tiên của học kỳ mới, Bạch Tiểu Giang lập tức lấy lại nhịp quay trở lại trường học. Một năm qua cô và Tô Hồng Sương cùng nhau sinh hoạt dưới một mái nhà cảm thấy vui vẻ náo nhiệt không ít. Chị ấy luôn ở bên động viên, an ủi cô mỗi khi có chuyện buồn phiền. Còn vài ngày nữa là đến sinh nhật chị ấy, cô muốn tạo một bất ngờ đặc biệt cho nàng, nhưng vò đầu bứt tóc mãi không biết nên tặng gì.
Thi thoảng, Tô Hồng Sương vẫn tham gia những cuộc họp trực tuyến để đánh giá tình hình công ty, mặc dù có anh trai đồng quản lý nhưng cô vẫn phải có trách nhiệm đến cùng.
Hôn tạm biệt rồi Bạch Tiểu Giang đi bộ đến trường, nhà cô cách trường có vài trăm mét. Vào giảng đường cô lựa ngồi bàn ba như mọi khi. Gần đến giờ học, có một cô gái khác cũng là người Trung Quốc đến gần Bạch Tiểu Giang rồi hỏi:
“Xin chào cậu, chỗ này đã có ai ngồi chưa?”
Cô gái này tên Vương Ngôn Thanh, bề ngoài cũng gọi là xinh xắn, cao ráo, trên người tỏa ra mùi hương thơm mát, ngọt ngào. Ngôn Thanh đã quan sát trong lớp thấy vị bạn học này có thành tích học tập rất tốt, cộng với vẻ bề ngoài xinh xắn dễ thương, hơn nữa cùng là đồng hương với nhau cho nên cô muốn làm quen Bạch Tiểu Giang một chút.
“Chưa có ai ngồi đâu, cậu ngồi đi”
Ngôn Thanh nở một nụ cười tươi ngồi xuống bên cạnh Tiểu Giang. Vừa mở laptop ra thì giáo sư cũng bước vào lớp. Giáo sư vừa giảng bài, Tiểu Giang chăm chú lắng nghe và ghi chú nhanh vào máy tính. Ngôn Thanh ở một bên quan sát sườn mặt xinh đẹp của cô, rồi lại nhìn đến ngón tay thon dài của cô đang di chuyển trên từng phím máy tính. Ngôn Thanh đỏ mặt thu hồi ánh mắt, tim cô đang đập rất nhanh từ nãy tới giờ, không nghe được giáo sư đang nói cái gì. Bỗng nhiên Tiểu Giang giơ tay phát biểu hỏi giáo sư một vấn đề. Khi tiếng nói của Tiểu Giang vang lên lập tức thu hút sự chú ý của mọi người, trong đó có Ngôn Thanh, cô cảm thấy Tiểu Giang rất phù hợp làm bạn gái của mình. Những dòng suy nghĩ đang chạy loạn trong đầu thì đột nhiên, sau đó mọi người cũng thi nhau giơ tay.
Đến giờ giải lao, Ngôn Thanh hỏi Tiểu Giang rất nhiều vấn đề
“Cậu tên Tiểu Giang đúng không? Mình tên là Ngôn Thanh. Mong được làm quen.” Vừa nói cô vừa giơ tay phải ra trước mặt. Bạch Tiểu Giang nhìn bàn tay kia, có hơi chần chừ sau đó cũng bắt lại. Ngay khi vừa chạm vào, cô muốn rời tay đi nhưng đột nhiên Ngôn Thanh tăng lực đạo khiến Tiểu Giang nhíu nhíu mày, Ngôn Thanh nói:
“Mong sau này được cậu giúp đỡ haha”
“Ừm Ngôn Thanh cậu có thể bỏ tay mình ra được rồi”
Ngôn Thanh đỏ mặt xấu hổ nói nhẹ:
“A xin lỗi.” Sau đó cô lưu luyến bỏ tay ra. Tay của Tiểu Giang vừa mềm vừa ấm, ngay khi vừa chạm vào dường như có dòng điện chạy qua người cô vậy.
“Trước cậu sống ở đâu ở Trung Quốc vậy?”
Bạch Tiểu Giang nhìn Ngôn Thanh trả lời:
“Mình ở Bắc Kinh”
Hai mắt Ngôn Thanh sáng lên cô vội vàng hỏi lại:
“Thật… thật sao? Mình cũng ở Bắc Kinh này”