(Bhtt) (Truyện Ngắn) (Hoàn) Ảnh Hậu Dương, Hôm Nay Đã Ghen Chưa ? - Chương 6
” CUT !!!”
Giọng nói giận dữ của đạo diễn thông qua loa vang vọng khắp trường quay, khiến mọi người xung quanh không hẹn mà run. Đây đã là lần thứ bảy cảnh quay bị gián đoạn vào sáng nay.
” Hồ Vĩ Trí!!! Rốt cục cậu có tập trung được hay không vậy ? Một cảnh diễn đơn giản như vậy mà năm lần bảy lượt không xong, cậu có tin tôi gạch tên cậu khỏi danh sách rồi thay người khác vào không hả ?? Cậu tưởng cậu là ca sĩ lưu lượng mà tôi không dám đuổi cậu à !! Đừng làm phí thời gian của mọi người nữa !!”
Hồ Vĩ Trí liên tục cúi đầu xin lỗi đạo diễn và mọi người xung quanh, nét mắt tái nhợt chật vật. Anh là nam phụ một của bộ phim, diễn vai bá đạo tổng tài theo đuổi cô thư ký nhỏ của mình, vai diễn do Cố Trì Dao đảm nhận. Tuy là ca sĩ lưu lượng, lượng fan phải nói là hùng hậu nhưng anh cũng không hề kiêu căng, ngược lại còn có thái độ cực khiêm tốn, lúc nào cũng nở nụ cười trên môi, đối nhân xử thế cũng đúng chuẩn mực nên rất được lòng mọi người xung quanh.
Xét về ngoại hình thì cũng không thể chê. Hồ Vĩ Trí cao 1m85, da trắng, chân dài, vai rộng, bụng sáu múi lại thêm gương mặt góc cạnh, nam tính, không khó hiểu khi anh được chọn cho vai diễn này. Nhưng mà ngặt nỗi, anh có một nỗi khổ không thể nói ra, cũng là nguyên nhân anh diễn mãi mà không thành phân cảnh này.
Cảnh quay hôm nay là cảnh nóng duy nhất cả bộ phim của cặp đôi phụ, trước đấy chỉ có cảnh ôm ấp, nắm tay, cùng lắm là hôn môi. Nam phụ vì ghen tuông khi thấy nam chính thân mật với nữ phụ nhưng lại không biết cả hai là anh em ruột nên đã gọi nữ chính vào văn phòng của mình, rồi…cái gì tự hiểu.
Cố Trì Dao từ trên bàn leo xuống, mái tóc và áo somi của nàng có chút hỗn loạn, cúc áo đều bung ra gần hết, để lộ đôi gò bông lấp ló dưới áo lót ren đen gợi cảm. Cảnh diễn vừa rồi lẽ ra đã gần xong rồi nhưng đến cuối cùng Hồ Vĩ Trí lại ngập ngừng, không dám chạm vào nàng khiến cảnh quay bị NG.
Tĩnh Văn cầm áo khoác chạy lại, phủ lên người Cố trì Dao, giúp nàng chỉnh lại tóc tai rồi đưa nàng vào phòng nghỉ. Thừa Nhu nhìn hai người hỗ động mà bàn tay cầm chai nước gắt gao nắm chặt khiến chai nước cũng biến dạng, nàng giả vờ quay đầu đi để không phải nhìn khung cảnh trước mắt nhưng bờ vai hơi run rẩy dường như đang bán đứng nàng. Gia Ý ở bên cạnh cũng nhìn thấy tất cả, nhưng lại chẳng thể an ủi nàng, chỉ biết thở dài trong lòng.
Rốt cục tại sao lại trở nên như thế này ?
Lý do Tĩnh Văn quan tâm Cố Trì Dao thì lại phải quay về hai ngày trước. Cô nhận được cuộc gọi từ giám đốc công ty hiện tạị.
” Tĩnh Văn, bộ phim sao rồi ? Mọi thứ vẫn ổn chứ ?”
Quan hệ giữa cô và giám đốc điều hành xem như khá tốt, vị giám đốc này rất thưởng thức tài năng của cô nên luôn tạo điều kiện tốt nhất để giữ cô ở lại công ty. Không nói quá nếu như vị giám đốc này coi cô như con ruột vậy. Gần như yêu cầu nào cô đưa ra giám đốc cũng đồng ý. Bao gồm cả yêu cầu chỉ dẫn dắt một mình Thừa Nhu, nếu như không phải cô đã yêu cầu trước thì hiện tại có lẽ dưới tay cô đã có hàng chục ca sĩ và diễn viên thành danh rồi.
Giám đốc cũng khá tiếc nuối điều này nhưng dù sao Thừa Nhu cũng là con gà đẻ trứng vàng của công ty, là nhân tố đưa công ty trở thành big 4 trong ngành công nghiệp điện ảnh hiện nay.
” Mọi thứ vẫn ổn, Giám đốc. Tầm khoảng một tuần nữa là sẽ đóng máy ạ.”
” Vậy tốt rồi. Tôi gọi cho em cũng là muốn bàn với em một chuyện, mong em có thể nhận việc này.”
” Chị cứ nói đi Giám đốc.”
” Là thế này. Hiện tại Cố Trì Dao danh khí có thể thấy rõ đang trên đà đi lên, trong công ty có thể nói là chỉ đứng sau Thừa Nhu. Một hạt giống tốt như vậy, chị thật sự không biết phải giao cho ai mới yên tâm.”
” Chị muốn em làm quản lý cho Cố tiểu thư sao ?”
” Chị biết là em đã yêu cầu chỉ dẫn dắt một mình Thừa Nhu, nhưng mà em thấy đấy, hiện tại Thừa Nhu đã đủ lớn mạnh rồi, không cần em thì các nhãn hàng, kịch bản cũng sẽ tự đưa tài nguyên tới. Còn những việc như sắp xếp lịch trình, công việc cũng đã có Gia Ý và Diễm An lo liệu. Em xem xét xem có thể dẫn dắt thêm Cố Trì Dao không ? Chị nghe thư ký nói dạo này quan hệ của em và em ấy khá tốt, chị nghĩ em cũng không yên tâm nếu chị giao em ấy cho người khác dẫn dắt đúng không ?”
” Em yên tâm, em chỉ việc tìm tài nguyên và hỗ trợ những thứ trong khả năng thôi, còn những việc còn lại chị sẽ điều thêm hai trợ lý khác cho em ấy. Đương nhiên trọng tâm của em vẫn sẽ ở bên Thừa Nhu.”
Tĩnh Văn đắn đo một lúc, đúng là hiện tại cô cũng không bận rộn như ngày trước, có dẫn dắt thêm Cố Trì Dao cũng không vấn đề gì.
Tĩnh Văn nhìn hình ảnh giám đốc trên màn hình điện thoại, hiếm khi lộ ra biểu cảm xảo quyệt, đôi mắt đa tình híp lại, trên miệng treo nụ cười lưu manh, tay lại làm kí hiệu OK.
” Nếu vậy, cái này cũng tăng lên chứ nhỉ giám đốc ?”
Giám đốc chỉ sợ cô sẽ không đồng ý, khi thấy biểu cảm thiếu đánh của cô thì chỉ bật cười. Hiện tại lương của Tĩnh Văn, chỉ riêng lương cứng đã là 6 chữ số một tháng, chưa kể hoa hồng, tiền thưởng mỗi năm, thu nhập của cô có thể nói là cao hơn nhiều so với mặt bằng chung. Giám đốc chưa từng keo kiệt để giữ chân Tĩnh Văn lại, bởi giám đốc biết, có rất nhiều công ty bên ngoài đang nhăm nhe cuỗm đi củ cải trắng mà cô mất công nuôi trồng bảy năm nay.
” Đương nhiên là sẽ không để em chịu thiệt rồi. Thêm 50.000 NDT/tháng, khi nào Cố Trì Dao đạt ảnh hậu lần đầu, lương cứng sẽ thành 400.000NDT/tháng (~16 tỷ VND/năm) được chứ ? Thưởng cuối năm của em cũng sẽ tăng lên.”
Ngoài công việc chính, Tĩnh Văn cũng rất có thiên bẩm trong chuyện đầu tư: chứng khoán, bitcoin, bất động sản…Tài sản ròng của cô cũng lên đến 500 triệu USD/năm (~3,6 tỷ NDT/năm). Với khối tài sản này, không ngoa nếu nói Tĩnh Văn là phú bà chính hiệu.
” Chốt kèo.”
” Vậy nhờ em thông báo với Cố Trì Dao nhé. Vài ngày nữa thư kí của chị sẽ mang hợp đồng đến.”
Tối hôm đấy, Tĩnh Văn chủ động lên phòng Cố Trì Dao bàn về việc này.
” Dao tỷ, giám đốc muốn em trở thành quản lý chính thức của chị. Chị ấy bảo em báo trước với chị, nếu chị đồng ý thì khoảng hai hôm nữa thư kí sẽ mang hợp đồng đến.”
Cố Trì Dao thở phào nhẹ nhõm.
” Xem ra giám đốc thực sự coi trọng chị, nếu không sẽ không để em dẫn dắt chị rồi.”
Vừa nói nàng vừa đưa tay đến trước mặt cô
” Sau này nhờ em giúp đỡ nhé, Vương quản lý.”
Cô sao không nhìn ra sự trêu ghẹo trong đôi mắt của nàng, chỉ cười khẽ rồi cũng nắm lấy tay nàng
” Em cũng rất mong được chị giúp đỡ, Cố tiểu thư.”
Cả hai nhìn nhau rồi không nhịn được bật cười. Lúc này điện thoại Tĩnh Văn đổ chuông. Cô có thói quen để hình đại diện cuộc gọi với những người quan trọng như bố, mẹ, Thừa Nhu….Vì vậy khi mẹ cô gọi đến, Cố Trì Dao vô tình nhìn thấy ảnh mẹ cô. Nàng không giấu được sửng sốt, hai mắt mở to kinh ngạc.
Tĩnh Văn mải nhìn điện thoại nên không để ý đến biểu cảm của nàng, cô mở máy call video với mẹ.
” Mẹ, có chuyện gì ạ ?”
” Không có gì, mẹ gọi để hỏi xem hai đứa thế nào, bộ phim sắp quay xong chưa ? Lâu lắm mẹ không được gặp Thừa Nhu rồi đấy, quay xong hai đứa có về nhà nghỉ một thời gian không ?”
Nhà cô và nàng đều biết về mối quan hệ giữa hai người, cả hai gia đình đều thuộc dạng cởi mở nên từ sớm đã chấp nhận chuyện tình yêu của cả hai.
Tĩnh Văn sợ mẹ nói gì đấy để lộ mối quan hệ của cả hai nên vội vàng mở bé loa, đồng thời giơ tay ra dấu cho Cố Trì Dao là mình muốn ra ban công.
” Con bé này, con làm gì mà lén la lén lút vậy ? Mà khoan đã, con đang ở đâu vậy ? Phòng khách sạn của con và Thừa Nhu cho mẹ thấy là phòng khác mà.”
Tĩnh Văn còn chưa kịp giải thích thì một bàn tay vươn ra trước mặt cô, Cố Trì Dao nén cười, nhẹ nhàng nói
” Có thể cho chị nói chuyện với mẹ em một chút được không ?”
” Dạ ?”
” !! Con bé này!! Con đang ở với ai vậy hả ? Đây đâu phải giọng của Thừa Nhu !! Đừng nói với mẹ con làm chuyện gì có lỗi sau lưng Thừa Nhu đấy nhá !! Mẹ cắt chân mày đấy con bé kia !!”
” Không phải, mẹ…”
Lúc này Cố Trì Dao chủ động chắn trước mặt cô, để hình ảnh của mình chiếm chọn màn hình cũng thành công chặn lại tiếng mắng mỏ của mẹ Tĩnh Văn.
Vốn dĩ bản thân trong sạch, nhưng không biết vì lý do gì hiện tại Tĩnh Văn cảm thấy một giọt mồ hôi lạnh đang từ trán chảy xuống. Phải biết mẹ cô cưng Thừa Nhu còn hơn con đẻ là cô, nếu không giải thích cho hợp lý thể nào mẹ cũng…
Sợ nhất là không khí đột nhiên yên tĩnh.
Một lần nữa khi cô còn chưa kịp giải thích thì mẹ cô đã lên tiếng, giọng nói mơ hồ không xác định
” Dao Dao ?”
?
Tĩnh Văn ngây người nhìn Cố Trì Dao ngọt ngào gọi mẹ cô một tiếng bác.
” Đúng là Dao Dao rồi !! Lâu lắm rồi mới gặp con. Con dạo này có khỏe không ? Về nước lúc nào mà không thấy mẹ con bảo vậy ?”
Tĩnh Văn lặng lẽ lui sang một bên để mẹ cô và Cố Trì Dao hàn huyên, nếu Cố Trì Dao gọi mẹ cô là bác vậy không lẽ cả hai là họ hàng ?
Phải một lúc lâu sau khi thấy cả hai đã nói chuyện đủ, Tĩnh Văn mới dám chen ngang
” Mẹ, mẹ giải thích cho con một chút được không ?”
” À Tĩnh Văn, mẹ quên mất là con cũng ở đây đấy. Dao Dao là con em họ mẹ. Hai đứa là họ hàng xa đấy. Con không nhận ra con bé cũng bình thường thôi tại Dao Dao từ bé đã định cư cùng gia đình ở Đức mà.”
” Nhưng mà mẹ không biết hiện tại con bé làm diễn viên đấy. Trước đây con bé nhút nhát lắm. Mẹ con bé cũng thật là, Dao Dao về mà không nói với mẹ.”
” Nếu con đã ở cùng con bé thì nhớ chăm sóc con bé đấy nhớ chưa Tĩnh Văn. Cũng muộn rồi, hai đứa nghỉ ngơi đi, mẹ cúp máy trước đây.”
” Khoan…”
Tít tít tít
Trên trán cô nhảy ra hình chữ thập.
Muộn gì mà muộn, mới có bảy giờ, có mà đến giờ mẹ xem phim thì có!!
” Chị không ngờ mình lại có quan hệ họ hàng đấy, Tĩnh Văn, bảo sao khi gặp nhau lần đầu chị luôn thấy em có gì đấy rất quen. Lần cuối chị gặp em là lúc nhà chị chuyển đến Đức, lúc đấy em mới bảy tuổi thì phải.”
” Bảo sao em không nhớ gì hết, lúc đấy còn nhỏ quá mà.”
“Cũng sắp đến giờ tiệc tối nay rồi, chị đi tắm đi, em chuẩn bị quần áo cho.”
” À để chị gọi trợ lý của chị cũng được, em qua giúp Thừa Nhu đi.”
” Bên Thừa Nhu có Gia Ý và Diễm An rồi, trước khi có thêm trợ lý thì em giúp mấy việc lặt vặt này cũng được ạ.”
Sau khi biết cả hai là họ hàng, khoảng cách giữa hai người càng được rút ngắn, Tĩnh Văn cảm thấy thoải mái hơn hẳn khi ở cạnh nàng. Cố Trì Dao cũng thấy vậy, tuy có một chút xíu hụt hẫng vì nàng thật sự rất thưởng thức Tĩnh Văn, nếu không biết về quan hệ này sớm hơn có lẽ chỉ một thời gian nữa thôi Cố Trì Dao sẽ thích cô. Nhưng mà đồng thời nàng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Thật ra, Cố Trì Dao đã nghi ngờ về mối quan hệ giữa Tĩnh Văn và Thừa Nhu từ sớm nhưng không chắc chắn, dựa vào lời mẹ cô vừa nói thì có vẻ sự nghi ngờ của nàng đã đúng đến 90%. Cô rất quý Thừa Nhu nên vẫn luôn cảm thấy thật có lỗi nếu bản thân chen chân vào tình yêu của hai người họ. Nhưng bây giờ thì tốt rồi, nàng không còn lý do gì để thích Tĩnh Văn nữa.
Đến khoảng 7h30 thì Cố Trì Dao cũng chuẩn bị xong. Cả hai cùng nhau ra khỏi phòng. Sẽ chẳng có gì đáng nói nếu cả hai không chạm mặt Gia Ý và Thừa Nhu cũng từ căn phòng đối diện bước ra.
Lại một lần nữa, sợ nhất là không khí đột nhiên yên lặng.
Đã là lần thứ hai trong ngày, Tĩnh Văn phải tự nhủ bản thân trong sạch nhưng khi đối diện với biểu tình lạnh băng của Thừa Nhu, cô vẫn không nhịn được mà run.
Không ai chủ động lên tiếng, cứ như vậy đến khi giọng nói của trợ lý Cố Trì Dao từ xa vọng lại, phá vỡ sự im lặng.
” Dao tỷ!! Em xin lỗi, em lên muộn quá. Ủa ? chị đã chuẩn bị xong hết rồi ạ ?”
Tinh Văn thấy có người giải vây thì cũng thở phào, quay sang nói với Cố trì Dao
” Chị đi trước với em ấy đi, em sẽ theo sau.”
Đợi Cố Trì Dao và trợ lý biến mất ở thang máy rồi, Thừa Nhu mới lên tiếng, giọng không nghe ra hỉ nộ.
” Có thể giải thích được chưa ?”
” Chị muốn em giải thích gì? Nếu là về Cố Trì Dao thì em chỉ giúp chị ấy chuẩn bị đồ và đưa đến bữa tiệc thôi.”
” Không phải em nên giải thích tại sao em lại phải làm việc đấy à ? Công việc của em là gì vậy, Vương quản lý ?”
Một tiếng Vương quản lý nháy mắt khiến không khí đóng băng, cũng khiến Gia Ý ở bên cạnh lặng lẽ lui ra xa, hạ thấp sự hiện diện nhất có thể.
Thừa Nhu mặt vô biểu tình nhìn Tĩnh Văn.
Cảm thấy để giải thích hết nhất định rất dài, cũng đã đến giờ hẹn nên Tĩnh Văn chỉ lẳng lặng đẩy gọng kính, ôn tồn nói
” Đúng như cái tên, công việc của em là quản lý. Hiện tại theo phân phó của Giám đốc, em là quản lý trực tiếp của chị và cũng là…quản lý trực tiếp của Cố tiểu thư.”
“…em nói gì cơ ?”
Biểu tình trên gương mặt của Thừa Nhu nứt toạc, nàng đã không thể giấu được sự bất ngờ và bàng hoàng của mình, ẩn sau trong đôi mắt quyến rũ ấy còn có cả sự tức giận không dễ thấy.
” Em hiện tại là quản lý của Cố tiểu thư.”
“Tại sao ?”
Tại sao lại trở thành quản lý của Cố Trì Dao ? Em không phải đã nói sẽ chỉ là quản lý của một mình chị à ? Tại sao…?
Rất nhiều điều muốn hỏi nhưng lại chẳng thể thốt ra thành lời, cái cảm giác bất lực đến tận xương tủy vây lấy Thừa Nhu, ghen ghét, đố kị, cảm giác khi món đồ vốn chỉ thuộc về mình bị người khác nhăm nhe chiếm đoạt, không chỉ thế mình lại chính là nguyên nhân gây ra cục diện này, cảm giác kinh hoảng mà trước giờ chưa từng có khiến nàng chỉ có thể bật thốt lên hai chữ tại sao.
Có thể khiến cho nàng lộ ra biểu tình như vậy, nếu như thường lệ cô nhất định sẽ rất cao hứng, có mấy khi Dương ảnh hậu sẽ ghen vì cô đây ? Nhưng khi nhìn những giọt nước mắt mà nàng cố gắng ngăn lại trên hàng mi, cô lại chỉ thấy như có một bàn tay vô hình bóp nghẹn lấy trái tim mình. Phải gắng gượng nắm chặt hai tay giữ cho bản thân tỉnh táo. Thật may, thật may cô có đeo kính, nó cũng phần nào che đi được sự bất lực của cô. Lần này, không thể vì nàng, gạt đi giọt nước mắt đấy.
Tĩnh Văn rũ mi che giấu biểu tình, nhàn nhạt trả lời
” Không có tại sao hết. Đây là phân phó của giám đốc. Hiện tại em cũng khá rảnh, dẫn dắt thêm một người không phải vấn đề. Cũng đến giờ rồi, mình đi thôi.”
Nói rồi, cô nhanh chóng quay lưng đi về hướng thang máy, cô sợ nếu đứng đây thêm một lúc nữa, cô sẽ không thể che giấu được nữa.
Quay đi nhanh như thế, cô không kịp thấy, những giọt nước mắt lăn dài trên gò má nàng như những viên ngọc, xinh đẹp nhưng lại mỏng manh. Bờ môi gắt gao cắn chặt để che đi tiếng nức nở nơi cổ họng. Chỉ là dẫn dắt thêm một người nhưng với Tĩnh Văn, điều này chẳng khác nào muốn nói với nàng, trái tim cô hiện tại đã không chỉ dành cho một mình nàng nữa.
Là nàng nói cả hai tách ra, vì vậy hiện tại Tĩnh Văn có thể xem như độc thân. Cho dù cô ấy có thích Cố Trì Dao đi chăng nữa, nàng cũng không có tư cách gì trách mắng cô ấy cả. Nhưng cái cảm giác như có tảng đá đè lên trái tim khiến nàng khó thở, là nàng tự tay đẩy cô ấy ra xa.