[Bhtt -Qt - Phần 1] Tôi Chờ Em Đến Ba Mươi Tuổi - Nam Môn Đông Qua - Chương 157: Bệnh tâm thần
- Metruyen
- [Bhtt -Qt - Phần 1] Tôi Chờ Em Đến Ba Mươi Tuổi - Nam Môn Đông Qua
- Chương 157: Bệnh tâm thần
Tiêu Ái Nguyệt lên cơn, sáu ngày sau, Cam Ninh Ninh cũng đồng dạng đưa ra một kết luận như vậy, nàng đi trên đường đụng phải Tiêu Ái Nguyệt dắt theo mấy người đang đứng bên đường, chạy tới cùng với nàng chào hỏi, Tiêu Ái Nguyệt một mặt lãnh đạm mà nhìn xem nàng, giống như căn bản không quen biết gì nhau.
Từ Phóng Tình mấy ngày nay rất ít ở nhà, Cam Ninh Ninh cửa nhà rộng mở, nàng ngồi ở trước cửa ra vào lột vỏ vải ăn, nhìn thấy đối diện có người đi ra, vội vàng đứng lên: “Đỗ tỷ, ngươi ra ngoài ăn cơm a?”
“Đi mua một ít hoa quả.” Đỗ Y Sơ đóng cửa lại, nhìn thấy Cam Ninh Ninh một mặt mong đợi nhìn mình chằm chằm, không khỏi hỏi: “Thế nào?”
“Đỗ tỷ, ta cũng muốn đi tham gia hôn lễ của biểu ca ngươi, Mạnh Niệm Sanh nói mang ta cùng đi.” Cam Ninh Ninh ở nhà nhàn rỗi lâu như vậy, khó có lúc được đi ra ngoài chơi, phi thường vui vẻ nói: “Chúng ta có thể cùng đi, cùng Tình Tình tỷ cùng một chỗ.”
Đỗ Y Sơ thở dài: “Nàng gần đây bề bộn nhiều việc, cũng không có thời gian trở về.”
“Không sao a, ngươi có thể tìm ta chơi a, ta có thời gian.” Cam Ninh Ninh thấy nàng cảm xúc sa sút, vội vàng thuyết phục: “Dù sao ta cũng là ở nhà một mình, đúng, Mạnh Niệm Sanh nói nàng có giúp ngươi tìm phòng ở, nếu ngươi muốn dọn ra ngoài, tùy thời có thể lấy tìm nàng.”
“Cám ơn.” Đỗ Y Sơ khách khí cùng với nàng nói lời cám ơn: “Tạm thời không cần, chờ hôn lễ Đông ca kết thúc rồi nói sau.”
Từ Giang Hoan máy bay buổi tối bảy giờ đến Thượng Hải, nàng ngồi chuyến bay giống như Tiêu Ái Nguyệt lần trước, lúc lôi kéo rương hành lý ra sân bay không thấy Tiêu Ái Nguyệt đâu, hỏi đồng sự bên cạnh: “Tiêu quản lý đâu?”
“Tiêu quản lý cùng Vương tổng đi ra ngoài.” Đồng sự vội vàng tiếp nhận rương hành lý của nàng, vuốt mông ngựa nói: “Tiểu lão bản, để ta, để ta.”
Công trình hạng mục còn chưa bắt đầu kiến thiết, Tiêu Ái Nguyệt liền bắt đầu không làm việc đàng hoàng, Từ Giang Hoan bấm ngón tay tính toán, đoán chừng nữ nhân kia không có áp lực liền bắt đầu trốn việc, ngồi lên chiếc xe chuyên dụng đưa đón nàng cũng không ra chỉ thị gì khácc, chỉ nói: “Đi tìm Vương tổng.”
Vương tổng là ai? Vương tổng Vương Tiểu Dũng là cháu trai của Từ Giang Hoan! Hai người bọn họ tuổi tác không kém nhiều, nhưng Từ Giang Hoan bối phận lớn hơn hắn, Từ Giang Hoan biểu tỷ lên cấp ba trốn nhà đi, lúc trở về không có nam nhân, chỉ còn lại một nhi tử so với Từ Giang Hoan nhỏ hơn mấy tuổi, nhi tử này từ nhỏ ở nhà Từ Giang Hoan trưởng thành, mặt mày sáng sủa đặc biệt thông minh, hắn không thích làm công việc khác, nguyện vọng cho tới nay chính là làm một minh tinh, bất đắc dĩ gương mặt hắn thuộc về trường phái thực lực, còn kỹ thuật biểu diễn lại thuộc về trường phái thần tượng, ở Hoành Điếm chỉ diễn được vai quần chúng, không có cách nào mới tìm Giang lão bản xin kiếm ăn.
*Gương mặt thuộc phái thực lực, diễn xuất thuộc phái thần tượng: Ý tác giả ở đây muốn châm biếm. Thường diễn viên trường phái thực lực thì ko có ngoại hình, nếu có thể vớt vát gương mặt thì cũng có thể làm ngôi sao. Đằng này gương mặt thì thuộc về thực lực, diễn xuất thuộc về thần tượng (thần tượng thường diễn ko hay), thì làm sao mà nổi tiếng được.