[Bhtt -Qt - Phần 1] Tôi Chờ Em Đến Ba Mươi Tuổi - Nam Môn Đông Qua - Chương 143: Đùa giỡn ta
- Metruyen
- [Bhtt -Qt - Phần 1] Tôi Chờ Em Đến Ba Mươi Tuổi - Nam Môn Đông Qua
- Chương 143: Đùa giỡn ta
Vì cái gì tức giận quá như vậy? Chẳng lẽ chỉ là bởi vì Tiêu Ái Nguyệt lại lần nữa chửi bậy nên nàng bực bội sao? Nàng trước đó đã cảnh cáo Tiêu Ái Nguyệt không dưới mấy lần, nhưng mà Tiêu Ái Nguyệt nhiều lần được một tấc lại muốn tiến một thước không dứt, như vậy có khác gì so với tiểu hài tử nhà mình thi được không điểm, uổng phí ngươi bao nhiêu thời gian tỉ mỉ điêu khắc cùng huấn luyện.
Từ Phóng Tình ngồi trên ghế sa lon không nói lời nào, Tiêu Ái Nguyệt tính tình mềm yếu, một cái nhăn mày một nụ cười đều theo cảm xúc củ nàng mà phát sinh chập trùng, nhìn xem nàng cầm dao cạo đi vào toilet, lúc đi ra tư thế đi có chút khó chịu, trong nội tâm không rất thư thái, nhưng vẫn là muốn mắng nàng vài câu: “Tiêu Ái Nguyệt, ngươi biết sai chưa?”
“Biết.” Tiêu Ái Nguyệt thái độ ôn thuần: “Ta không nên nói thô tục.”
Từ Phóng Tình không phát biểu ý kiến, ngược lại nhẹ nhàng hỏi nàng: “Ngoại trừ chuyện này, ngươi còn có cái gì muốn nói cho ta biết không?”
Tiêu Ái Nguyệt suy nghĩ lại một chút bãn thân mình hôm nay có hành động gì không ổn, lắc đầu: “Không có.”
Nghe được câu trả lời của nàng, Từ Phóng Tình trên mặt ngoài ý muốn hiện ra một tia mỉm cười đắng chát: “Ta dạy cho ngươi rất nhiều lần, ta mặc kệ trước kia ngươi sinh hoạt như thế nào, ở chỗ này, ở nhà ta, nhà của chúng ta, ngươi không được nói thô tục, không được đêm không về ngủ, không được nói dối ta, hiểu không? Ba điều này, vĩnh viễn không thể xúc phạm, ta nói bao nhiêu lần? Tiêu Ái Nguyệt, ta là mù lòa hay là kẻ điếc? Ngươi nói cho ta, ngươi tại sao phải làm như vậy?”
“Nha.” Tiêu Ái Nguyệt còn tưởng rằng nàng đang cường điệu sự kiện mới vừa rồi kia, đầu buông xuống, nhu thuận trả lời: “Ta sẽ không lại tái phạm.”
Một buổi tối tốt đẹp, bị tính xấu của Từ Phóng Tình làm rối tinh rối mù, Tiêu Ái Nguyệt lặng lẽ ngẩng đầu, thấy được nàng như đang có điều suy nghĩ nhìn chằm chằm cái cốc trên mặt đất, tâm niệm vừa động, thế là ngoan ngoãn đem cái cốc nhặt lên, đặt lên bàn thủy tinh trước mặt nàng: “Tình Tình, ngươi hôm nay có phải hay không tâm tình không tốt a?”
Từ Phóng Tình dựa nghiêng trên đệm ghế sô pha, hai vai căng cứng, biểu lộ rõ ràng không quá vui vẻ: “Tiêu Ái Nguyệt, ngươi nói xem, là thế giới này biến hóa quá nhanh, hay là ta đánh giá cao thực lực của chính mình?”
“Ừm. . .” Nghe nàng nói như thế, đúng là trong lòng có tâm tư, Tiêu Ái Nguyệt kéo dài giọng, chậm rãi mở miệng nói: “Kỳ thật chúng ta đều cần tiếp nhận sự thật bản thân mình chỉ là một người bình thường.”
Bình phàm và bình thường chỉ khác nhau một chữ, Từ Phóng Tình là đánh giá cao bản thân mình hay là bị người khác âm thầm ẩn núp đả kích? Tiêu Ái Nguyệt cũng không rõ ràng, chỉ có thể đổi phương thức khác tới dỗ dành nàng: “Tình Tình, nếu không ngươi nghỉ ngơi một chút?”
Hai chữ áp lực, là gánh nặng trên thân Từ Phóng Tình mà từ đầu đến cuối nàng gỡ không xuống, Tiêu Ái Nguyệt minh bạch nàng vất vả, cũng liền càng thêm đau lòng sự kiên trì của nàng, Từ Phóng Tình thật mạnh, dù nói không có cái gì dã tâm lớn, nhưng sinh hoạt nửa đời trước của nàng đã chú định nàng truy cầu sẽ không quá thấp, mà Tiêu Ái Nguyệt lại là nàng duy nhất một lần thấp phối trí lựa chọn, điểm này, trong lòng hai người đều rõ ràng, chí ít Tiêu Ái Nguyệt là nghĩ như vậy, nàng bất đắc dĩ thở dài, nhìn thấy bộ dáng Từ Phóng Tình như cũ tâm sự nặng nề, thăm dò hỏi nàng: “Có phải công việc xảy ra vấn đề gì hay không?”