Bhtt | Hoàn | Nắm Tay Nàng, Trọn Kiếp Bình Yên - Chương 39: Nguyệt Vịnh (02)
Suối nước nóng Nguyệt Vịnh nằm ẩn mình giữa những ngọn núi trùng điệp, nơi mà bất kỳ ai vô tình đi qua cũng sẽ phải bị choáng ngợp bởi cảnh sắc tươi đẹp mà thiên nhiên ban tặng.
Khuất Tĩnh Văn và Kỳ Mặc Vũ tới nơi thì đang là giữa trưa, cả hai quyết định nghỉ ngơi dùng cơm, trải nghiệm một số hoạt động rồi mới tắm suối nước nóng vào buổi tối.
Nơi họ dừng chân là một căn nhà gỗ vách kính nằm bên cạnh khu vực suối nước nóng chảy qua, nếu như du khách không muốn di chuyển đến hồ nước lớn thì cũng có thể trực tiếp ngâm chân tại chỗ này.
Bên cạnh việc tắm suối nước nóng, du khách đến đây còn có thể tham gia leo núi, cưỡi ngựa, thưởng thức trà, nghe đàn tấu,… Tất cả những món tinh hoa của Nguyệt Vịnh hầu như đều hội tụ ở chỗ này.
“Nếu có thời gian, em thực sự muốn tham gia hết những hoạt động này.”
Kỳ Mặc Vũ vừa nói vừa dang tay hít thở một hơi, Khuất Tĩnh Văn từ phía sau ôm lấy nàng, rót mật vào tai: “Chúng ta không vội, em muốn ở bao lâu cũng được.”
Kỳ Mặc Vũ xoay người lại, dùng hai tay ôm lấy mặt cô: “Em lại quên mất bây giờ đang là nghỉ hè. Chị xem em thực sự lú lẫn rồi.”
Khuất Tĩnh Văn mỉm cười xoa đầu nàng: “Vậy thì chúng ta ngủ một giấc, tỉnh dậy sẽ đi cưỡi ngựa, thế nào?”
Kỳ Mặc Vũ vui vẻ gật đầu.
Mặc dù ban đầu chỉ định ngủ lại một đêm rồi trở về nhưng mà sau đó hai người thực sự thay đổi ý định. Bầu không khí ở đây quá tốt, tốt đến nỗi hai người ôm nhau ngủ một giấc đến tận chiều tối, cũng bỏ lỡ thời gian cưỡi ngựa. Nếu cứ đà này thực sự sẽ mất mấy ngày để tham gia hết hoạt động như lời Kỳ Mặc Vũ nói.
“Bây giờ có phải chúng ta nên dậy rồi đi ngâm mình trong suối nước nóng không?”
Kỳ Mặc Vũ vừa vùi đầu vào ngực Khuất Tĩnh Văn vừa nói chuyện, giọng nói không khác nào một con mèo lười.
Khuất Tĩnh Văn vỗ vỗ lưng nàng: “Đúng vậy, nên dậy rồi. Chị có nói Tử Phong ngày mai mang thêm một ít đồ, đến lúc đó em muốn ở đây lười mấy ngày cũng được.”
Kỳ Mặc Vũ mỉm cười hôn lên má cô một cái: “Thật tuyệt.”
…
Buổi tối sau khi tắm suối nước nóng xong hai người di chuyển đến Nguyệt Vịnh Đường để dùng cơm tối và thưởng trà. Chỉ là không ngờ ở đây còn có thể đụng trúng người quen.
“Khuất tiểu thư, không ngờ chúng ta còn có thể gặp nhau ở chỗ này.”
Thật ra khi nhìn thấy Khuất Tĩnh Văn, Tiêu Lệ Hoa cũng có chút bất ngờ. Bình thường bà vốn dĩ công việc bận rộn, hôm nay vừa cho bản thân cơ hội nghỉ ngơi, chạy tới Nguyệt Vịnh xa xôi nhưng lại có được tương ngộ không ngờ tới.
Khuất Tĩnh Văn mỉm cười: “Tiêu tổng cũng đến tắm suối nước nóng sao?”
Tiêu Lệ Hoa gật đầu: “Đúng vậy, đã đến được mấy ngày, mai là trở về.”
Dừng một chút bà lại chuyển ánh mắt về phía Kỳ Mặc Vũ: “Kỳ tiểu thư, hân hạnh.”
Kỳ Mặc Vũ cũng đáp lại: “Hân hạnh.”