Bhtt | Hoàn | Nắm Tay Nàng, Trọn Kiếp Bình Yên - Chương 37: Cuộc sống thường nhật (09)
- Metruyen
- Bhtt | Hoàn | Nắm Tay Nàng, Trọn Kiếp Bình Yên
- Chương 37: Cuộc sống thường nhật (09)
Chuyện con cái đã quyết định xong, tuy không phải quá dễ dàng nhưng vẫn có cơ hội, cho nên bên phía Khuất Quang Hán xem như tạm thời có thể xoa dịu.
Dạo gần đây, ngoài việc mỗi tuần đến Hoa Đại mấy ngày thì phần lớn thời gian còn lại Kỳ Mặc Vũ đều dùng để cùng Khuất Tĩnh Văn tận hưởng thế giới hai người, còn có thỉnh thoảng đến bệnh viện mấy lần, nhờ vậy mà mối quan hệ với Khổng Thanh Vân cũng càng thêm khăng khít.
“Chị có thấy chị Thanh Vân cũng là một người rất thú vị không, nếu đặt chị ấy và chị Tuyết Lan đứng cạnh nhau trông cũng rất hợp.”
Vừa trở về từ bệnh viện, hai người cũng không vội vào nhà mà quyết định đi dạo một vòng xung quanh khuôn viên Lãm Thúy Sơn Trang. Hiện tại sắp sửa vào hè, bên ngoài khắp nơi oi bức, chỉ riêng chỗ này là vẫn giữ được bầu không khí trong lành mát mẻ, rất thích hợp để tản bộ.
Khuất Tĩnh Văn xoa đầu nàng, giọng nói dịu dàng pha lẫn chút trêu chọc: “Vệ lão sư của em nghe được chắc chắn sẽ cho em một ánh mắt hình viên đạn.”
Kỳ Mặc Vũ chu môi: “Cái gì mà của em, chuyện lâu như vậy rồi chẳng lẽ Khuất lão sư còn ghen sao?”
Khuất Tĩnh Văn nhướng mày: “Giang sơn dễ đổi, người cũ phải phòng, huống chi người đó còn là Vệ Âm.”
Dừng một chút cô lại nói: “Nhưng mà mấy hôm trước Tuyết Lan có đến tìm chị, cậu ấy nói muốn cho Vệ Âm một cơ hội. Chị chỉ hy vọng lần này Vệ Âm là thật lòng.”
“Là thật sao? Chuyện này có chút khó tin nha.”
Khuất Tĩnh Văn mỉm cười nhìn nàng: “Đúng vậy, những người ở độ tuổi này rất khó mở lòng, huống chi lại là với người mà trước đó bản thân đã không tin tưởng.”
Kỳ Mặc Vũ trầm tư một lúc rồi đáp: “Chỉ hy vọng Vệ lão sư lần này thật lòng đối đãi, nếu không không biết chị Tuyết Lan sẽ thế nào.”
Khuất Tĩnh Văn dừng lại rồi khẽ lắc đầu: “Người đã đến từng tuổi này có sóng gió nào mà chưa trải, Doãn Tuyết Lan cậu ấy kiên cường hơn chúng ta nghĩ rất nhiều, một Vệ Âm nhỏ nhoi sẽ không thể nào làm lung lay được bức tường mà cậu ấy đã dùng nửa đời người để xây lên.”
Sau đó cô lại bổ sung: “Một vết nứt thì chắc có thể. Nhưng không đáng kể.”
Nói xong cô nở nụ cười, ánh mắt hướng về ánh nắng nhè nhẹ đang len qua tán lá.
Kỳ Mặc Vũ cảm thấy vợ mình bây giờ trông rất sinh động, Khuất Tĩnh Văn hiện tại rất thích nói đùa, câu từ càng thêm phong phú, còn học được rất nhiều thứ từ giới trẻ, thỉnh thoảng lại đem ra trêu chọc nàng. Nhưng mà tất nhiên nàng là người duy nhất có thể nhận ra thay đổi này, cảm giác vô cùng thành tựu.
“Hay là hôm nào chúng ta đến chỗ chị Tuyết Lan đi, em muốn xem thử xem một tập đoàn chuyên về trang sức trông sẽ như thế nào.”
Đối với lời đề nghị này Khuất Tĩnh Văn không do dự mà đồng ý: “Được, hôm nào dẫn em đến đó xem thử. Bây giờ chúng ta trở về trước, còn phải nấu bữa tối.”
“Được ạ.”
…
“Chị Tuyết Lan, hôm nay có muốn tới nhà em dùng bữa không?”