Bhtt | Hoàn | Nắm Tay Nàng, Trọn Kiếp Bình Yên - Chương 35: Vệ Doãn (05)
Ngày cuối tuần, Vệ Âm đúng hẹn lái xe đến Doãn gia đón Doãn Tuyết Lan. Xe vừa dừng lại, mẹ Doãn đã không đợi được mà chạy ra cửa đón người vào.
“Tiểu Âm vào nhà đợi một lát, Tuyết Lan sẽ xuống ngay.”
Vệ Âm ân cần nắm lấy tay mẹ Doãn: “Dì à, đây là nhân sâm hảo hạng ba mẹ con mới mang về, bảo con mang sang cho dì.”
Mẹ Doãn vỗ vỗ tay cô: “Anh chị Vệ có lòng rồi, con nhớ thay dì nói cảm ơn họ.”
“Dạ con biết rồi.”
“Ây da, con bé Tuyết Lan này thật là chậm chạp. Tiểu Âm uống nước đi, dì đi gọi nó.”
Mẹ Doãn vừa nói vừa muốn đi lên lầu nhưng mà Doãn Tuyết Lan cũng vừa lúc xuống tới: “Mẹ, hôm nay là cuối tuần, có rất nhiều thời gian, mẹ vội gì chứ.”
Mẹ Doãn liếc cô một cái: “Cái con bé này, càng lúc càng giỏi trả treo. Con mau đến ăn sáng rồi đi, đợi đến trưa sẽ rất mệt.”
Vệ Âm nghe đến đây mới tiếp lời: “Chị Tuyết Lan, dì rất quan tâm chị.”
“Tiểu Âm, con cũng đến ăn đi, như vậy mới có sức lái xe.”
Vệ Âm gật đầu: “Dạ, con biết rồi.”
…
Sau khi bữa sáng kết thúc, mẹ Doãn tiễn hai người ra tận cửa rồi mới trở vào. Thấy quan hệ giữa con gái và Vệ Âm dần trở nên tốt đẹp như vậy mẹ Doãn cũng thoáng yên lòng.
Thật ra bà đối với Vệ Âm cũng không phải là thích hay không thích, chỉ là thân là người làm mẹ, nhìn thấy con gái đi về đơn độc một mình hơn ba mươi mấy năm trời bà vẫn có chút lo lắng.
Thời gian trước bà cũng từng mai mối rất nhiều người nhưng Doãn Tuyết Lan luôn lấy cớ bận không việc mà từ chối gặp mặt, lâu dần bà cũng chỉ có thể án binh bất động. Nhưng mà đến khi Vệ Âm xuất hiện, bà lại lần nữa nhìn thấy tia hy vọng. Dù hai người họ gặp nhau như nước với lửa nhưng ít ra bà biết Doãn Tuyết Lan vẫn cho phép Vệ Âm xuất hiện trước mặt mình, như vậy Vệ Âm so với những người kia đối với con gái bà vẫn có chút đặc biệt, thế nên bà mới âm thầm tác hợp đoạn tình cảm này.
Bà chỉ hy vọng Vệ Âm đối với Doãn Tuyết Lan là thật lòng thật dạ, chỉ có như vậy bà mới có thể yên tâm mà nhắm mắt.
…
“Thần thần bí bí, cô định đưa tôi đi đâu?”
Vừa lên xe, Doãn Tuyết Lan đã không nhịn được mà bắt đầu chất vấn. Vốn dĩ hôm nay cô phải tham gia một triển lãm trang sức cao cấp nhưng vì người này mà phải hủy bỏ lịch trình. Nhưng mà Vệ Âm từ đầu đến cuối cũng không chịu tiết lộ khiến cho cô vừa tò mò vừa khó chịu.
“Đến nơi chị sẽ biết, đảm bảo đến lúc đó chị sẽ không mắng em.”
Doãn Tuyết Lan liếc cô một cái sau đó cũng không hỏi nữa mà tập trung nhìn ngắm cảnh vật quen đường.
Hình như đã rất lâu rồi cô không có được cảm giác này, bình thường mỗi khi lên xe cô chỉ tập trung làm việc, nếu không phải điện thoại thì là laptop, máy tính bảng, chẳng bao giờ để ý xem ngoài đường trồng loại cây gì, con đường này sẽ dẫn đến những đâu. Hôm nay có được cơ hội này xem như cũng phải cảm ơn Vệ Âm. Coi như là cho phép bản thân nghỉ ngơi một ngày, cởi bỏ áp lực, hít thở bầu không khí không mùi toan tính.