Bhtt | Hoàn | Nắm Tay Nàng, Trọn Kiếp Bình Yên - Chương 29: Ván cờ (02)
Vài ngày nữa là đến Đại hội cổ đông thường niên của Trịnh thị. Mấy ngày nay Trịnh Danh Thành đều đứng ngồi không yên, cũng không có thời gian quan tâm đến mấy cô người mẫu nóng bỏng hay những nữ diễn viên vừa ra mắt. Cái hắn quan tâm là bản kế hoạch mà hắn đã giao cho Trợ lý chuẩn bị, đã lâu như vậy còn chưa có tin tức gì, đúng là làm người ta sốt ruột.
Vừa định gọi người vào mắng một trận thì Trợ lý đã xuất hiện, trên tay còn mang theo một tập tài liệu dày cộm: “Sếp, bản kế hoạch anh kêu tôi chuẩn bị tôi đã làm xong rồi.”
Trịnh Danh Thành sửa lại cà vạt, vui mừng ra lệnh cho Trợ lý: “Tốt lắm, trình bày một lượt cho tôi nghe thử.”
Trợ lý đem bản kế hoạch nói qua một lượt, sau đó mới tỏ ra khó xử: “Sếp, tuy nói bản kế hoạch này không có kẻ hở nhưng tỉ lệ thành công chỉ có 20%, tôi e rằng anh sẽ gặp khó nếu như mấy ông già kia thay nhau truy hỏi.”
Trịnh Danh Thành nhăn mặt: “Tôi cho cậu một tuần để làm kế hoạch, làm xong rồi cậu lại nói với tôi nó không khả thi. Có phải cậu muốn chơi tôi không?”
Trợ lý vội vàng thanh minh: “Sếp, anh nghe tôi nói đã. Mấy ngày nay tôi không chỉ làm kế hoạch mà không ngừng thay anh suy nghĩ làm sao cho mọi thứ chu toàn nhất, đảm bảo cho anh an toàn rút lui. Tôi đã thử huy động hết các mối quan hệ của mình, vừa may tìm được người đồng ý mua lại mảnh đất kia với giá phân nửa so với số tiền chúng ta đã bỏ ra. Tuy nói sẽ mất không ít nhưng so với nguy cơ mất trắng thì chuyện lỗ vốn này vẫn có thể cân nhắc. Hoặc anh có thể nói Chủ tịch giúp anh bù vào phần lỗ kia…”
“Không được!”
“Ba tôi vì chuyện này đã mắng cho tôi một trận, nếu lại bắt ông ấy bù vô số tiền khổng lồ kia cậu nghĩ xem ông ấy có tống cổ tôi ra khỏi nhà không?”
Trợ lý gãi gãi đầu: “Vậy…”
“Hay là anh tự mình bù vào. Tôi có một người bạn làm ăn lớn, tôi có thể nói anh ấy cho anh vay số tiền này, đảm bảo lãi suất sẽ rất thấp. Sếp, anh nói xem vị trí trong công ty của anh quan trọng hay tiền bạc quan trọng?”
Trịnh Danh Thành gằn giọng: “Đương nhiên vị trí trong công ty quan trọng rồi.”
Chỉ gần thuận lợi ngồi lên ghế Tổng giám đốc, để Trịnh Đống tin tưởng chuyển nhượng lại toàn bộ cổ phần, hắn còn sợ không có tiền sao?
Im lặng một lát, hắn lại nói: “Người mà cậu nói có đáng tin không? Còn có người bạn của cậu, tôi có quen biết không?”
Trợ lý đáp: “Người mà tôi nói thực chất là người đại diện của một công ty nước ngoài, họ có kế hoạch xây dựng nhà máy ở đó. Đương nhiên chi phí bỏ ra không thể quá cao, cho nên họ chỉ đồng ý trả phân nửa. Còn về người bạn của tôi anh không quen biết nhưng người nọ làm việc dựa trên pháp luật, chỉ cần sau này trả đủ anh sẽ không chịu thiệt.”
Trịnh Danh Thành trầm ngâm một lát rồi nói với Trợ lý: “Giúp tôi hẹn hai người họ, càng sớm càng tốt.”
Trợ lý gật đầu: “Anh yên tâm, tôi sẽ đi sắp xếp ngay.”
Trịnh Danh Thành xua tay: “Ra ngoài đi.”
…
Trợ lý rất nhanh sắp xếp cho Trịnh Danh Thành gặp gỡ với người đại diện công ty nước ngoài mà hắn nói vào sáng hôm sau. Người nọ tự xưng là Julien, Đại diện của Tập đoàn ZQ đến từ nước Pháp. Ngoại hình và cử chỉ vô cùng lịch thiệp.