Bhtt | Hoàn | Nắm Tay Nàng, Trọn Kiếp Bình Yên - Chương 21: Tịch Hàn Trà Quán (01)
Sau khi giải quyết xong chuyện của Đường Hiểu Tình, Khuất Tĩnh Văn và Kỳ Mặc Vũ không trở về ngay mà quyết định ghé thăm một người bạn cũ. Nghe nói người nọ đang sống tại chân núi Tiên Sơn thuộc Hàm Ninh, tính tình quái gở, yêu thích tự do, ngày ngày chỉ quan tâm đến việc thưởng trà, thói quen biến khách qua đường thành chuột bạch mỗi khi tìm ra thứ trà mới.
Con đường đến Tiên Sơn không dễ dàng. Tô Tử Phong phải cho xe dừng lại ở phía xa chân núi còn hai người thì xuống xe đi bộ qua những con đường mòn gập ghềnh và hiểm trở.
“Người bạn này của chị cũng thật biết chọn chỗ.”
Sở dĩ nàng nói như vậy là bởi vì lối đi vào đã những tán cây che khuất, một số rễ cây cong veo còn trồi lên mặt đất, không khác nào một thế giới cổ xưa bị lãng quên.
Khuất Tĩnh Văn bật cười: “Chờ đến lúc gặp cô ấy, em sẽ còn chứng kiến nhiều chuyện bất ngờ hơn.”
Gần cuối đường, tiếng suối càng lúc càng rõ, hòa lẫn vào đó là tiếng chim ca vô cùng vui tai. Cuối cùng, khi băng qua con mọc đầy hoa cỏ, Kỳ Mặc Vũ dường như cảm nhận được một luồng hơi ấm đặc biệt thoảng qua. Lúc này Khuất Tĩnh Văn cũng dừng lại, nở một nụ cười ôn hòa.
“Đến rồi.”
Giữa sự tĩnh lặng của núi rừng, Tịch Hàn Trà Quán hiện lên giống như một nét chấm phá độc đáo của thiên nhiên.
Quán trà nhỏ nằm nép mình bên dòng suối trong veo. Lấy gỗ lim làm trụ, lấy dây leo làm mái. Ngay trước cánh cửa gỗ, một tán đào nở sớm mang theo hương thơm dịu nhẹ phả vào trong gió, hòa cùng với bầu trời xanh thẳm tạo nên cảnh sắc tươi đẹp khiến cho bất kỳ ai cũng phải nao lòng.
Trong lòng Kỳ Mặc Vũ không khỏi sinh ra một chút hoài niệm: “Cảnh sắc nơi đây làm em nhớ đến Nam Hồ, không biết mọi người ở đó thế nào rồi.”
Khuất Tĩnh Văn vỗ nhẹ lên tay nàng: “Có dịp chúng ta lại đến đó. Vào trong trước đã.”
Kỳ Mặc Vũ gật đầu, lúc này nàng mới chú ý giữa sân có một người phụ nữ đang phơi trà. Người nọ mặc trên người bộ áo dài cách tân bằng vải lanh tự nhiên màu xanh nhạt, bên ngoài khoác thêm một chiếc áo mỏng thêu hình lá trà. Dáng người cao ráo, mái tóc dài màu đen buông xõa, đuôi tóc chạm tới thắt lưng. Dưới chân là đôi giày làm bằng vải đã bạc màu làm nổi bật phong thái tự tại và phóng khoáng.
Khuất Tĩnh Văn hất cằm về phía người phụ nữ rồi nói với Kỳ Mặc Vũ: “Bạch Tịch Hàn. Bạch trong thanh bạch, Tịch trong cô tịch, Hàn trong hàn lộ. Em đừng nhìn mà tưởng người này là thần tiên giáng thế, thật ra cô ấy chính là người phù phiếm nhất ở đây.”
*Thanh bạch: Trong sạch
*Cô tịch: Lẻ loi
*Hàn lộ: Một trong 24 tiết khí, là thời điểm động vật ngủ đông
Bạch Tịch Hàn vừa đảo trà xong, ngước mắt trông thấy bạn cũ nhưng vẫn không mảy may đoái hoài. Giống như Khuất Tĩnh Văn cũng chỉ là người lạ qua đường, cùng với những vị khách ở đây không có gì khác biệt.
Khuất Tĩnh Văn mỉm cười lắc đầu, cô dường như cũng quá quen thuộc với cảnh tượng này nên cũng chỉ nhẹ nhàng lướt qua người nọ, mang theo Kỳ Mặc Vũ bước vào quán.