Bhtt | Hoàn | Nắm Tay Nàng, Trọn Kiếp Bình Yên - Chương 14: Lựa chọn
Mùa hè năm đó là khoảng thời gian rất khó quên trong cuộc đời của Đường Hiểu Tình. Nàng đã thi đậu vào Hoa Đại với điểm số vô cùng ấn tượng. Đó không chỉ là một bước để hiện thực hóa ước mơ mà còn nhắc nhở nàng về lời hứa cùng với Tiêu Vũ Tranh.
Lúc nhận được giấy báo trúng tuyển, Đường Hiểu Tình đã ngẩn ra một lúc. Ánh mắt nàng lướt qua tờ giấy màu xanh nhạt, trong lòng là cảm giác vui mừng xen lẫn lo lắng.
Nàng tự hỏi, liệu bản thân có đủ kiên cường để vượt qua bốn năm đại học hay không?
Ngay sau đó, Tiêu Vũ Tranh cũng đến tìm nàng, cô nói với nàng bản thân cũng đã nhận được giấy báo trúng tuyển. Tuy không thể học cùng ngành với nàng nhưng ít ra cô đã hoàn thành lời hứa khi ấy.
“Hiểu Tình, quyết định của cậu thế nào?”
Đường Hiểu Tình giả vờ không hiểu: “Cậu là đang nói chuyện gì?”
Tiêu Vũ Tranh tiến lại gần, áp sát nàng vào tường, sau đó một nụ hôn rơi xuống: “Hiểu Tình, làm bạn gái mình nhé?”
Gò má Đường Hiểu Tình nhanh chóng đỏ lên, cô nàng thẹn thùng cúi mặt, giọng nói hơi run rẩy: “Mình… mình…”
Tiêu Vũ Tranh có chút nóng vội: “Cậu… không muốn sao? Không sao… mình có thể đợi…”
Đường Hiểu Tình vội vã cướp lời: “Không… không… mình…”
Tiêu Vũ Tranh như hiểu ra gì đó: “Như vậy là đồng ý. Hiểu Tình, cậu thẹn thùng đúng không?”
Nói xong cô còn không nhịn được bật cười.
Đường Hiểu Tình thẹn quá hóa giận, nàng đánh nhẹ lên vai cô một cái rồi bỏ đi, Tiêu Vũ Tranh nhanh chóng đuổi theo, miệng nhỏ không ngừng dỗ ngọt: “Hiểu Tình, cậu đừng như vậy mà.”
“Ngày đầu tiên hẹn hò, cậu nỡ không để ý mình sao?”
“Hiểu Tình…”
…
Hôm đó, Tiêu Vũ Tranh mang theo tâm trạng phấn khởi trở về nhà. Mẹ của cô hiếm khi về sớm, trông thấy cô thì không nhịn được lên tiếng: “Nhà có xe không đi, suốt ngày đạp xe đạp, không sợ mất mặt nhà ta à?”
Tiêu Vũ Tranh dừng bước, cô không trả lời câu hỏi của bà mà đem giấy báo trúng tuyển đặt lên bàn: “Mẹ chuẩn bị đi, con sẽ đến Bắc Thành.”
Mẹ của Tiêu Vũ Tranh cầm lên tờ giấy, sau khi đọc xong thì không giấu được vui mừng: “Con thi đậu Hoa Đại à? Rất tốt! Cuối tuần này con về nhà, mẹ sẽ mở tiệc chúc mừng.”
Tiêu Vũ Tranh tỏ ra vô cảm: “Không cần đâu, mẹ đừng xen vào chuyện của con là tốt rồi.”
Tiêu Lệ Hoa nghe xong thì tức giận: “Con nói chuyện với mẹ con như vậy sao? Mẹ không cần biết, cuối tuần này con phải trở về. Nếu không thì đừng nghĩ đến chuyện đến Bắc Thành.”
Tiêu Vũ Tranh nhún vai, cô biết thời điểm này không nên tỏ ra quá chống đối, thế là đành thỏa hiệp: “Mẹ muốn làm gì thì làm.”
Sau đó thì trở về phòng.
Thật ra, mẹ của cô Tiêu Lệ Hoa là bà trùm ngành công nghiệp hàng hải. Bà ta là một người phụ nữ độc lập. Từ trước đến nay đàn ông bên cạnh rất nhiều nhưng không một ai có thể ở lại quá lâu. Tiêu Vũ Tranh cho đến hiện tại vẫn không biết rốt cuộc cha của cô là ai. Từ lúc sinh ra cô chỉ biết mình họ Tiêu, cô có một người mẹ vô cùng giàu có và quyền thế nhưng chẳng bao giờ làm tròn bổn phận.