Bhtt | Hoàn | Nắm Tay Nàng, Trọn Kiếp Bình Yên - Chương 11: Trường cấp 3 Hàm Ninh (1)
- Metruyen
- Bhtt | Hoàn | Nắm Tay Nàng, Trọn Kiếp Bình Yên
- Chương 11: Trường cấp 3 Hàm Ninh (1)
Kỳ Mặc Vũ bắt đầu công việc ở Hoa Đại cũng được một thời gian. Bên cạnh giảng dạy nàng còn tham gia nghiên cứu khoa học, bước đầu thu được kết quả hết sức khả quan.
Hôm nay, sau khi tiết học kết thúc, nàng như thường lệ thu dọn sách vở để trở về. Trong lúc đi ngang hành lang khu vệ sinh, nàng lại vô tình nghe thấy tiếng cãi vả. Ở Hoa Đại thì đây thực sự là một chuyện vô cùng hiếm thấy.
Vốn không định quan tâm nhưng giọng nói quen thuộc của một trong hai người lại khiến nàng dừng bước. Nếu nàng không lầm thì đó là giọng của Đường Hiểu Tình.
Tuy nàng không hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng trong lòng không khỏi cảm thấy bất an. Vừa lúc này, một cô gái mang theo vẻ bực dọc đi ra khỏi khu vực nhà vệ sinh. Kỳ Mặc Vũ chần chừ một lát rốt cuộc vẫn quyết định đến xem thử. Ở trong góc khuất, nàng thấy một cô gái đang gục mặt trên đầu gối khóc nức nở, đến gần mới biết đó thực sự là Đường Hiểu Tình.
Lần đầu tiên gặp phải chuyện này, nàng có chút lúng túng, nàng suy nghĩ một lát mở thử mở miệng: “Hiểu Tình, có chuyện gì vậy?”
Đường Hiểu Tình giật mình, tay vội vàng lau đi nước mắt, sau đó cô nàng nhìn Kỳ Mặc Vũ, nở một nụ cười gượng gạo: “Cô Kỳ… em… sao cô lại ở đây?”
Kỳ Mặc Vũ đáp: “Cô vừa dạy xong, đi ngang qua thì nghe thấy giọng nói của em nên dừng lại. Người vừa nãy là ai?”
Lúc nãy nàng có nhìn thoáng qua, chắc có lẽ cũng là sinh viên. Nhưng tại sao hai người lại cãi nhau, Kỳ Mặc Vũ vẫn mơ hồ không rõ.
Đường Hiểu Tình lặng đi một lúc, nước mắt vẫn chưa kịp khô. Nàng cố gắng đứng dậy, cố nén lại cảm xúc: “Người lúc nãy là bạn em, cậu ấy đến an ủi em. Cô Kỳ, em phải trở về đây, lát nữa em còn phải đến tiệm hoành thánh.”
Cô nàng nói xong cũng không đợi Kỳ Mặc Vũ đồng ý, nhanh chóng mang theo balo rời khỏi khu hành lang.
Kỳ Mặc Vũ ngây ra một lúc, tuy rằng nàng biết không nên can dự quá nhiều vào chuyện riêng tư của người khác. Thế nhưng nhìn Đường Hiểu Tình khóc như vậy, thân là giáo viên nàng không thể làm ngơ. Nhưng mà hiện tại Đường Hiểu Tình đã từ chối sự giúp đỡ, nàng chỉ có thể đứng nhìn theo bóng dáng cô nàng khuất dần trong hành lang.
Sau khi ra khỏi trường, tâm trạng nàng vẫn có chút nặng nề, Khuất Tĩnh Văn từ xa đã nhận thấy sự khác thường của nàng, cô nhanh chóng đến gần: “Làm sao vậy?”
Kỳ Mặc Vũ nhìn vợ, sau đó mới từ từ kể lại chuyện vừa rồi.
Khuất Tĩnh Văn lắng nghe, mày hơi nhíu lại, nghĩ ngợi một chút rồi nhẹ giọng an ủi: “Chắc là em ấy không muốn làm em lo lắng. Với lại những người như Hiểu Tình sẽ luôn cho mình một lớp vỏ phòng hộ, sẽ rất khó để mở lòng với người khác. Huống chi em với em ấy cũng không quá thân thuộc.”
Kỳ Mặc Vũ gật đầu, nhưng trong lòng vẫn có vài gợn sóng lăn tăn. Nàng có thể đoán được Đường Hiểu Tình là kiểu người kiên cường, nhưng nàng cũng hiểu rằng đôi khi, những người kiên cường nhất lại là những người đang phải chịu đựng nhiều nhất.