Bhtt | Hoàn | Nắm Tay Nàng, Trọn Kiếp Bình Yên - Chương 08: Cuộc sống thường nhật (04)
- Metruyen
- Bhtt | Hoàn | Nắm Tay Nàng, Trọn Kiếp Bình Yên
- Chương 08: Cuộc sống thường nhật (04)
Hôm nay là ngày đầu tiên Kỳ Mặc Vũ đến Hoa Đại làm Trợ giảng. Khuất Tĩnh Văn đã dậy rất sớm để chuẩn bị cho nàng bữa sáng. Ngược lại, Kỳ Mặc Vũ vẫn đang lười biếng nằm trên giường, có lẽ là do đêm qua thức quá khuya để xem lại giáo án và chuẩn bị cho buổi dạy đầu tiên.
Người ta nói cảnh tượng người đẹp ngủ say rất dễ khiến người ta rung động, huống chi người đó lại là người mình đặt nơi đầu quả tim. Khuất Tĩnh Văn đối với nàng trước sau vẫn luôn ân cần dịu dàng, giống như những tia nắng sớm đang khẽ khàng ôm lấy làn da trắng tuyết.
Cô thả nhẹ bước chân, khẽ gọi: “Tiểu Vũ?”
Giọng nói ấm áp của cô tựa như một cơn gió, nhẹ nhàng vỗ về tâm hồn Kỳ Mặc Vũ. Nàng từ từ mở mắt, ánh sáng rọi vào khiến cho đôi mắt xinh đẹp hơi nhíu lại. Thế nhưng dáng vẻ của Khuất Tĩnh Văn lại khiến cho nàng ngay lập tức đắm chìm.
Hôm nay, cô mặc một bộ đồ trông rất đơn giản, chỉ có áo sơ mi màu trắng cùng quần jeans, thế nhưng điều đó cũng không thể nào che đậy đi được khí chất tao nhã của cô.
“Chị… đã xong rồi sao?”
Kỳ Mặc Vũ dụi mắt, lười biếng vươn vai. “Em còn chưa kịp tỉnh ngủ…”
Khuất Tĩnh Văn ngồi xuống, khẽ hôn lên trán nàng: “Cô giáo Kỳ, em không sợ trễ giờ sao?”
Kỳ Mặc Vũ câu lấy cổ cô, đáp lại bằng một nụ hôn trên cánh môi mềm mại: “Có bà Kỳ ở đây, em còn sợ trễ giờ sao?”
Khuất Tĩnh Văn mỉm cười đầy cưng chiều: “Em đó.”
Sau đó cô như thường lệ giúp nàng đánh răng rửa mặt, xong xuôi hết thảy mới ngồi vào bàn ăn để cùng nhau thưởng thức bữa sáng.
Kỳ Mặc Vũ tinh nghịch chống cằm, nhìn chằm chằm vào Khuất Tĩnh Văn: “Em đang nghĩ, ngày đầu tiên chị đến Hoa Đại chị cảm thấy như thế nào?”
Khuất Tĩnh Văn vừa gắp thức ăn vừa trả lời nàng: “Em là hỏi trước khi gặp em hay sau khi gặp em?”
Kỳ Mặc Vũ chu môi: “Cái đó khác nhau sao?”
Khuất Tĩnh Văn mỉm cười điểm mũi nàng: “Đương nhiên là khác. Trước kia quyết định đến Hoa Đại chẳng qua là nể tình bà nội, xem đây là một công việc làm thêm không mấy hấp dẫn. Sau khi gặp em thì lại khác, cảm thấy công việc này cũng không tệ lắm.”
Kỳ Mặc Vũ nghe xong thì không khỏi bật cười: “Chủ tịch Khuất thị còn phải đi làm thêm, xem ra em phải xem lại bản thân mình.”
“Chị có thể nuôi em.”
Khuất Tĩnh Văn chắc nịch cướp lời.
Kỳ Mặc Vũ càng thêm buồn cười: “Vợ à, sao chị có thể đáng yêu như vậy?”
Khuất Tĩnh Văn không trả lời mà nói sang chuyện khác: “Ăn nhanh đi, sắp muộn rồi.”
Kỳ Mặc Vũ gật đầu làm động tác tuân lệnh.
…
Sau khi ăn sáng xong, Kỳ Mặc Vũ nhanh chóng thay đồ, chỉnh trang lại bản thân, chuẩn bị cho buổi học đầu tiên. Cảm giác vừa lo lắng, vừa háo hức tràn ngập trong lòng nàng.