Bhtt | Hoàn | Nắm Tay Nàng, Trọn Kiếp Bình Yên - Chương 06: Cuộc sống thường nhật (03)
- Metruyen
- Bhtt | Hoàn | Nắm Tay Nàng, Trọn Kiếp Bình Yên
- Chương 06: Cuộc sống thường nhật (03)
Kể từ sau khi Khuất Tĩnh Văn kết hôn, Doãn Tuyết Lan cũng hiếm khi chạy đến Lãm Thúy. Một phần vì cô quá bận rộn, một phần vì Khuất Tĩnh Văn dành phần lớn thời gian ở Mỹ, cũng không có tâm sức để ý đến người bạn này. Số lần họ gặp nhau cứ vậy mà chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Lần này nghe nói Kỳ Mặc Vũ đã về nước, Khuất Tĩnh Văn rốt cuộc không cần chạy tới chạy lui nữa nên Doãn Tuyết Lan mới không chờ được mà chạy đến Lãm Thúy làm khách.
Đông Đông và Hạ Hạ thấy người đến là Doãn Tuyết Lan chứ không phải Kỳ Mặc Vũ trở về nên cũng không mấy hứng thú ở lại phòng khách. Doãn Tuyết Lan đối với thái độ này của bọn chúng coi như cũng đã quen rồi. Câu chủ nào tớ nấy này chính là để dùng cho Khuất Tĩnh Văn cùng hai chúng nó, trong mắt trước sau cũng chỉ có mỗi Kỳ Mặc Vũ, là ai cũng không thể xen vào.
Khuất Tĩnh Văn như thường lệ mang đến hai tách trà, một tách cho Doãn Tuyết Lan và một tách cho bản thân: “Ba mẹ vợ tặng, uống thử xem.”
Doãn Tuyết Lan nhấp một ngụm rồi thở dài: “Trà ngon.”
Khuất Tĩnh Văn nhìn thái độ của cô thì bật cười: “Mới mấy tháng không gặp, cậu có vẻ có rất nhiều tâm sự.”
Doãn Tuyết Lan hỏi ngược lại cô: “Có sao?”
Khuất Tĩnh Văn mỉm cười đặt tách trà trên tay xuống: “Trên đời này có vài thứ không thể che giấu, cảm xúc là một trong số đó.”
Doãn Tuyết Lan bị nói trúng tim đen nên chỉ có thể giơ tay đầu hàng: “Chuyện gì cũng không thể qua được mắt cậu. Tôi thực sự cảm thấy rất đồng cảm với bạn nhỏ nhà cậu.”
Nhắc tới Kỳ Mặc Vũ, ánh mắt Khuất Tĩnh Văn lướt qua một tia dịu dàng khó che đậy, cô hỏi Doãn Tuyết Lan: “Tôi có giúp được không?”
Doãn Tuyết Lan cười như không cười: “Trên đời này cũng có một vài thứ mà người khác không thể nào giúp được, tình cảm là một trong số đó.”
Dừng một chút cô lại nhìn Khuất Tĩnh Văn rồi nói: “Nhưng mà cậu thì khác, tôi muốn nghe thử xem dưới góc độ của một người đã có gia đình cậu sẽ suy nghĩ như thế nào về việc lý trí phản kháng chấp nhận một ai đó?”
Những tưởng sẽ nghe được một lời khuyên sâu sắc, nào ngờ chỉ thấy Khuất Tĩnh Văn mặt không biến sắc mà đáp: “Từ khi quen biết tiểu Vũ, tôi chưa từng có ý định phản kháng, không có kinh nghiệm.”
Doãn Tuyết Lan bất lực lắc đầu: “Khuất Tĩnh Văn ơi Khuất Tĩnh Văn, nếu không phải quen biết cậu từ trước tôi sẽ cho rằng cậu là một kẻ tầm thường suốt ngày chỉ biết yêu đương.”
Khuất Tĩnh Văn tiếp lời: “Đứng trước người mình yêu, ai rồi cũng sẽ trở nên tầm thường.”
Doãn Tuyết Lan vội giơ tay ngăn lại: “Được rồi, không cần nhét cẩu lương cho tôi đâu, tôi ăn đủ rồi.”
“Phải rồi, sao không thấy tiểu Vũ?”
“Em ấy có hẹn với nhóm Nhã Hinh.”
Khuất Tĩnh Văn trả lời.
Doãn Tuyết Lan nghe xong liền bật dậy: “Có hứng thú ra ngoài đi dạo không? Đừng chỉ ở nhà làm hòn vọng thê nữa, sẽ nhanh già lắm đó.”