[Bhtt] Hãy Gọi Tôi Là Anh! - Chap 12
Phần 4: LÀ HỌA HAY LÀ PHÚC
Chiếc xe máy dừng ngay tại đầu một con hẻm nhỏ. Hai người trên xe cứ ngó nghiêng khắp lượt nhưng trên đoạn đường chẳng tìm ra một chỗ nào bán tạp hóa. Tình cờ, người cầm tay lái thấy được ngay chỗ hai người đậu xe, có một bảng hiệu nhỏ đặt ở trên cao đề đúng nơi họ cần, và vẽ một mũi tên hướng dẫn lối vào.
_ Hải, cậu vào mua thuốc lá đi!
_ Dạ, đại ca. – Tên này tính dựng xe xuống thì người ngồi sau đặt tay lên vai, giữ lại.
_ Thôi, để tôi vào mua vậy. Tiện thể đi hóng gió một chút. Cậu đợi ở đây đi.
Người được gọi là “đại ca” kia là một người thanh niên chỉ mới hơn hai mươi tuổi theo chỉ dẫn mà đi, hai tay đút vào trong túi quần. Đến nơi, thấy tiệm đang có khách mua đồ, cậu ta đứng nán lại ở bên ngoài. Thoạt đầu, cậu chưa để ý những gì ở bên trong, kể cả con người. Nhưng quan sát lâu hơn, cậu lưu ý đến dáng một người con gái khá là thanh tú, đang bận rộn gói vào bao những món hàng mà khách mua lựa chọn.
Vì khuôn mặt cô bị người khác che khuất nên càng khiến người con trai thêm hiếu kỳ. Cậu ta không chờ đợi nữa mà tiến thẳng vào trong.
_ “Thật không ngờ… Ở đây sao lại có một người con gái xinh đẹp đến thế nhỉ!” – Người con trai này nghĩ, ánh mắt nhìn cô ấy không chớp.
Cứ thế cho đến khi khách vãng đi hết, cậu ta mới lại gần, vẫn say sưa nhìn ngắm.
_ Cho hỏi anh cần mua gì ạ? – Tư Kiết lên tiếng hỏi khi anh ta đứng lặng thinh từ lúc vào quán cho đến giờ.
_ Tôi cần mua thuốc lá.
_ Anh dùng loại gì?
…
Sau khi thanh toán tiền thuốc xong, anh ta vội vàng bỏ đi trong khi Tư Kiết chưa kịp gửi trả số tiền còn thừa cho người khách lạ lùng kia.
_ Sao anh ta có vẻ nóng vội vậy nhỉ! – Tư Kiết tự hỏi.
*********
Kể từ khi gặp được Tư Kiết, cái suy nghĩ muốn chiếm hữu được một người con gái vĩnh viễn, xem như là lần đầu tiên hiện lên trong đầu người con trai chưa từng bao giờ biết cảm mến ai.
“Giàu có từ trong trứng nước”, đó là những gì người ta có thể nhận xét về cậu. Một thiếu gia sống trong cảnh no đủ, chưa từng đụng tay làm bất cứ việc gì nặng nhọc như cậu luôn là cái đích mà bạn bè và nhiều thiếu nữ sống buông thả muốn hướng đến. Họ ăn không ngồi rồi mà nhàn hạ giết lấy thời gian vào những trò tiêu khiển mang lại cảm giác hưng phấn đến tột cùng. Nên thành ra, chưa có cuộc chơi đàn đúm nào mà cậu ta chưa từng trải qua. Cũng như các cô gái trẻ đẹp một khi đã qua tay cậu đều như một cơn gió thoảng thổi ngang, để rồi không lưu lại một chút vấn vương gì.
Vậy mà lần này, chỉ là tình cờ gặp nhau trong giây lát, lại khiến cho tâm trí của cậu ta đảo điên, mọi thứ như trì trệ không một chút hứng thú. Một cô gái bình dị sống trong cảnh bán buôn tất bật lại là một thứ thuốc, một thứ thuốc gây nghiện mà ông trời vừa mới cho ta khám phá ra. Là điều mới mẻ mà những kẻ đã chán chường với “những cám dỗ cũ kĩ” thèm khát và muốn nếm thử.