[Bhtt - Game Online] Chính Là Tiểu Bạch Kiểm - Bằng Y Úy Ngã - Chương 70: Một màn anh hùng cứu mỹ nhân quá cẩu huyết
- Metruyen
- [Bhtt - Game Online] Chính Là Tiểu Bạch Kiểm - Bằng Y Úy Ngã
- Chương 70: Một màn anh hùng cứu mỹ nhân quá cẩu huyết
Chương 70: Một màn anh hùng cứu mỹ nhân quá cẩu huyết
“Khát nước ~~” Nguyên một buổi chiều không có uống nước, Nhan Mộ Sương cảm thấy cổ họng quá khô, tầm mắt nhìn về phía Diệp Hiểu Tư, trong giọng nói mang theo mùi vị làm nũng.
“Ơ?” Diệp Hiểu Tư ngơ ngác, hoàn toàn theo bản năng nói, “Cái đó… Không phải Bạch Mặc có cho…”
Nghe được lời này, Nhan Mộ Sương nhàn nhạt cười cười, “Em hy vọng chị uống bình nước kia à?”
Ngữ khí này, làm cho Diệp Hiểu Tư cảm thấy có một tia nguy hiểm.
“A……” Chậm chạm phát ra một từ, chớp chớp mắt, nhìn thẳng vào người đang quyến rũ cười với mình, bỗng nhiên thì phúc chí tâm linh*,”Không có.”
[*phúc đến thì lòng cũng sáng ra, (khi vận may đến, thì người ta linh hoạt khôn ngoan hơn)]
“Ha ha, vậy là được rồi.” Thu hồi nụ cười, nhìn thẳng vào Diệp Hiểu Tư, Nhan Mộ Sương nói từng câu từng chữ, “Nước này có chứa mục đích khác, chỉ uống nước của em đưa.”
“……” Yên lặng nhìn Nhan Mộ Sương, Diệp Hiểu Tư không nói ra lời.
Nước này có chứa mục đích khác… chỉ uống nước của em đưa…
Trong nháy mắt, người trước mặt làm cho Diệp Hiểu Tư cảm thấy hốt hoảng, thân ảnh của Nhan Mộ Sương với thân ảnh của Sương Nguyệt Dạ chồng lên nhau.
Trong đoạn thời gian đó, mặc dù cô chỉ xem Nhan Mộ Sương là bạn, nhưng mà khi hai người ở chung với nhau, vẫn sẽ cảm thấy có cái gì không đúng, đặc biệt là lời nói.
Trước khi Diệp Hiểu Tư nói, cũng sẽ luôn suy xét xem có chỗ nào không đúng hay không, mà Nhan Mộ Sương, trong lời nói thì luôn mang theo… mùi vị của tỷ tỷ.
Ở trong trò chơi thì không phải như vậy.
Chính là tiểu bạch kiểm với Sương Nguyệt Dạ, lời nói của hai người, lúc nào cũng ngắn ngủn, nhưng lại cho người ta cảm thấy động tâm và ấm áp.
Nhưng trong khoảng khắc này, lời nói của Nhan Mộ Sương, là thuộc về Sương Nguyệt Dạ.
Diệp Hiểu Tư nhìn nàng, trái tim đập bịch bịch bịch, động lòng với câu nói này, nhưng lại có cảm giác ghen tị.
Lời này, là nói với Chính là tiểu bạch kiểm, hay là nói với Diệp Hiểu Tư?
Nhan Mộ Sương dường như nhìn ra Diệp Hiểu Tư là đang suy nghĩ cái gì, chỉ thản nhiên nói, “Khát nước.”
Đứa ngốc này, không thể hiểu nổi.
Lại tự ăn giấm của mình rồi.
Thật ra thì ban đầu mình cũng có ghen.
Khi chính mình đứng ở góc độ của Nhan Mộ Sương mà suy xét, sẽ nghĩ tới việc Diệp Hiểu Tư theo đuổi mình đồng thời còn đang mập mờ với Sương Nguyệt Dạ.
Mà khi đứng ở góc độ của Sương Nguyệt Dạ, thì lại sẽ nghĩ tới Diệp Hiểu Tư cự tuyệt Sương Nguyệt Dạ là vì Nhan Mộ Sương.
Loại cảm giác này sẽ làm cho mình cảm thấy phiền muộn.
Nhưng mà vào nửa đêm nào đó nàng không ngủ được, liền đi lên sân thượng nhìn lên bầu trời đầy sao, lúc nhìn thấy Bắc đẩu thất tinh, lại hồi tưởng mấy chuyện đã xảy ra, trong lòng mang theo ấm áp và ngọt ngào.