[Bhtt] [Edited] Nàng Là Luật Sư, Tôi Là Công Tố Viên - 3
Bữa tối đã xong nhưng cảm giác hưng phấn vẫn còn đó, cả ba đến KTV. Tiểu Triệu âm vực rất rộng, dám thử thách các bài hát của Hàn Hồng. Giọng của Lâm Tuyên trầm hơn một chút, nhưng lại mang hương vị khác biệt.
Đem so sánh thì Chu Duy quả thực là đại vương lạc điệu. Dù sao hát cũng không đúng giai điệu nên Chu Duy dứt khoát hát những câu vô nghĩa làm Tiểu Triệu và Lâm Tuyên cười đến không thở ra hơi.
Đến 11 giờ, Lâm Tuyên thấy Chu Duy có chút mệt mỏi, nàng lái xe đưa Chu Duy đến ký túc xá của Tiểu Triệu rồi tự mình về nhà.
Doãn Hải Châu và cha sống trong một biệt thự ở ngoại ô, vì trở ngại cha, Doãn Hải Châu đã mua cho Lâm Tuyên một căn hộ hai phòng ngủ ở thành phố để ở tạm. Tuy nhiên, Doãn Hải Châu thường đến nghỉ qua đêm.
Khi Lâm Tuyên bước vào sân nhỏ, nàng nhìn thấy chiếc Audi A8 của Doãn Hải Châu. Vào nhà thì thấy Doãn Hải Châu đang ngủ trên ghế sofa, mặt đỏ bừng, có vẻ như đã uống quá nhiều.
Nàng lay Doãn Hải Châu,
“Hải Châu, anh sao rồi?”
Doãn Hải Châu mở mắt ra,
“Sao? Không có việc gì! Chỉ uống hơi nhiều một chút thôi.”
“Ngồi dậy tắm rửa rồi đi ngủ đi.”
Doãn Hải Châu tắm xong, Lâm Tuyên liền đi tắm, chờ Lâm Tuyên đi ra, Doãn Hải Châu có lẽ đã qua cơn say rượu, ngồi trên sô pha xem TV.
Lâm Tuyên đang sấy tóc, Doãn Hải Châu đi tới, từ phía sau ôm eo Lâm Tuyên, hôn sau gáy một cái, “Anh đợi em.”
Lâm Tuyên cả người căng thẳng, biết Doãn Hải Châu lại đang suy nghĩ cái gì.
Sấy khô tóc, Lâm Tuyên lấy ra một chiếc bao cao su trong tủ đầu giường và đưa cho Doãn Hải Châu. Doãn Hải Châu vẫn như trước kia xé ra, vừa xé vừa lẩm bẩm:
“Tiểu Tuyên, anh đã ba mươi tuổi.”
“Em biết, thì làm sao?”
“Anh muốn có một đứa con, con của chúng ta.”
“Chẳng phải đã nói xong rồi sao?” Hai năm nữa thôi phải không?”
“Ừ!”
Xong việc, Lâm Tuyên đã ngủ, Doãn Hải Châu tuy mệt nhưng lại không ngủ được. Đêm đầu tiên của họ là hai năm trước, anh phát hiện ra Lâm Tuyên vẫn còn là con gái. Mặc dù trước đó anh không để ý nhiều đến vấn đề này, nhưng Doãn Hải Châu vẫn rất kinh hỉ. Khi đó, anh thề sẽ đối xử tốt với Lâm Tuyên đến hết cuộc đời.
Sau lần đó, Lâm Tuyên luôn yêu cầu Doãn Hải Châu sử dụng biện pháp an toàn, chuyện này cũng dễ hiểu. Nhưng mà Doãn Hải Châu cảm thấy Lâm Tuyên luôn tiếp nhận một cách thụ động, không có phục vụ và hưởng thụ như cô bạn gái đầu tiên của anh ở Mỹ.
Khoảng 7 giờ sáng hôm sau, Doãn Hải Châu ngay khi vừa mới ngủ đã bị đánh thức bởi cuộc điện thoại của Lưu Khánh.