metruyen
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
Tìm truyện
Đăng nhập Đăng ký
  • HOME
  • Truyện
  • Review Truyện
  • Giới thiệu
    • Liên hệ
  • Metruyen
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

[Bhtt] [Edited] Nàng Là Luật Sư, Tôi Là Công Tố Viên - 12

  1. Metruyen
  2. [Bhtt] [Edited] Nàng Là Luật Sư, Tôi Là Công Tố Viên
  3. 12
Prev
Next

Cha của Doãn Hải Châu, Doãn Bùi, từ ngày mẹ anh qua đời thân thể càng ngày càng ốm yếu. Mấy năm nay, công việc của công ty dần dần chuyển giao cho Doãn Hải Châu. Doãn Hải Châu vốn đã phải chịu rất nhiều áp lực, gần đây còn cãi nhau với Lâm Tuyên khiến tâm tình rất uất ức, chán nản.

9h30, vừa xong cuộc họp với một số bộ phận liên quan đến công tác đối ngoại, anh nổi giận vô cớ rồi quay lại văn phòng. Nhớ ra đã mấy tháng không gặp Lưu Khánh, con của anh ấy chắc đã Iớn lên rất nhiều!
Liền gọi cho Lưu Khánh,

“Huynh đệ, con gái anh thế nào rồi?”

“Chết tiệt, còn biết tới huynh đệ này à?”

“Gần đây bận quá!”

“Rồi, biết rõ cậu sẽ nói mấy câu này. Sao lại nhớ đến vị huynh đệ này đây?”

“Tâm trạng không tốt chỉ có thể tìm tới huynh đệ thôi! Tối nay cùng ăn cơm!”

“Tôi phải về nhà làm bảo mẫu, vậy cậu qua nhà anh đi.”

“Cũng được, còn có thể xem bảo bảo.”

“Muốn ăn gì anh bảo Thẩm Loan làm.”

“Không cần. Đơn giản thôi, cả ngày tiệc rượu, ngán chết rồi.”

“Không thành vấn đề.”

Mấy người phụ nữ trong bộ phận quan hệ công chúng và bộ phận bán hàng oán khí trừng trừng chạy về văn phòng, một bụng nghi vấn, thắc mắc hỏi Hoàng Uyển Đình,

  “Chị Đình, sao Doãn tổng dạo này có cảm giác như ăn phải thuốc súng vậy?”

Gần đây vì một dự án phát triển mới, thường cùng Doãn Hải Châu tiếp xúc, cô phần nào đoán được nguyên nhân, nhưng lại không thể nói chuyện riêng của ông chủ, đành phải nói,

“Sao tôi biết được.”

Hoàng Uyển Đình sau đó trở lại văn phòng của mình, nặng nề ngồi xuống. 28 năm cuộc đời, Hoàng Uyển Đình chưa bao giờ nhìn thấy một công tử tận tâm như Doãn Hải Châu, Lâm Tuyên thật sự đang trong phúc mà không biết phúc!

‐—–

Doãn Hải Châu tan tầm đến nhà Lưu Khánh, Lưu Khánh hỏi tại sao không mời Lâm Tuyên đi cùng. Doãn Hải Châu cười khổ, “Từ từ sẽ nói.”

Con của Lưu Khánh đã hơn ba tháng tuổi, là thời điểm dễ thương nhất. Doãn Hải Châu ôm bảo bảo không nỡ buông tay. Dù đứa bé khóc, cười hay thậm chí là chảy nước dãi đều thật dễ thương. Lưu Khánh thấy Doãn Hải Châu như vậy, nhịn không được nói,

“Thích như vậy? Tự sinh một đứa đi!”

Doãn Hải Châu sắc mặt buồn bã,

“Ai sinh cho em đây?”

“Cậu và Lâm Tuyên rốt cuộc có chuyện gì vậy?”

“Em cũng không biết cô ấy làm sao, tính tình càng lúc càng khó chịu.”

“Vì sao?”

Prev
Next

Bình luận cho chương "12"

Theo dõi
Login bằng
Login
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
Thông báo của
guest
Login bằng
Cho phép tạo tài khoản
Đăng nhập bằng Google để bình luận truyện!
Không đồng ýĐồng ý
guest
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Like nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
ads
  • Metruyen
  • Vidian
  • Giới thiệu
  • Quy Định Về Nội Dung
  • Privacy Policy
  • Liên Hệ
  • Truyện H
  • Truyện Tiên Hiệp
  • wikitruyen

Website hoạt động bởi Giấy phép truy cập mở được cấp phép bởi Creative Commons Attribution 4.0 International

© 2013 TOP Truyện Chữ Full Hay Mới Nhất. All rights reserved

Sign in

Lost your password?

← Back to metruyen

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to metruyen

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to metruyen

wpDiscuz