[Bhtt] [Edited] Nàng Là Luật Sư, Tôi Là Công Tố Viên - 11
Ngồi một lát, Lâm Hiên thanh toán tiền, nhẹ nhàng kéo Chu Duy lên,
“Đi thôi!”
“Đi đâu?”
“Đi rồi sẽ biết.”
Lâm Tuyên lái xe, Chu Duy trong lòng có vô số suy nghĩ, dường như hữu hình nhưng cũng không thể nắm bắt được. Chẳng qua là cô oán hận chính mình, khóc cái gì vậy không biết? Mình đang làm gì vậy? Mình tại sao lại nghe lời nàng như vậy?
Lâm Hiên vẫn im lặng suốt chặng đường. Xe lái đến nơi lần trước cả hai ngắm hoàng hôn ở giữa núi. Xe vừa dừng lại, Lâm Tuyên đột nhiên úp mặt vào tay lái. Chu Duy nhìn thấy vai nàng run rẩy, nghe được tiếng nức nở nghẹn ngào bị đè nén, trong lòng khó chịu, không tự chủ được đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve lưng Lâm Tuyên, sau đó tựa đầu vào nàng.
Mấy phút sau, Lâm Tuyên nhẹ nhàng thở dài, Chu Duy ngẩng đầu, nàng cũng ngẩng đầu theo. Lâm Tuyên chăm chú nhìn Chu Duy, buột miệng nói ra điều mà nàng đã kiềm chế đã lâu,
“Em hiểu không?”
Chu Duy ngây người,
“Em hiểu? Em hiểu cái gì?”
Lâm Tuyên chậm rãi đến gần, để môi mình nhẹ nhàng chạm vào môi Chu Duy, sau đó dịch ra khoảng cách có thể nhìn rõ biểu cảm của cô.
Cơ thể Chu Duy tê dại như bị điện giật, nhưng cô không biết phải làm sao bây giờ, phải hiểu như thế nào.
Lâm Tuyên thấy Chu Duy vẫn ngơ ngác, rất sốt ruột, nước mắt lại bắt đầu rơi,
“Em hiểu chưa!?”
Chu Duy đưa tay lau nước mắt cho Lâm Tuyên, vừa lau hai lần, nước mắt chính cô cũng bắt đầu rơi. Lâm Tuyên ôm cô vào lòng,
“Em có biết những ngày này chị nhớ em đến nhường nào không?”
Chu Duy thì thào,
“Em phải làm sao? Phải làm sao đây?”
“Tin tưởng chị, chị sẽ giải quyết tốt mọi chuyện!”
Lâm Tuyên nói xong lại nhẹ nhàng đưa môi hướng đến cô. Chu Duy cảm giác mình đang đáp lại, nhưng hành vi của cô tựa hồ không nằm trong tầm khống chế của cô, cả người đều rơi vào một trạng thái rất kì lạ, cô chưa từng trải qua, nhưng… rất vui vẻ! Một niềm vui mà cô chưa từng trải qua khi được người khác hôn!
Những ngón tay đan vào nhau, lặng lẽ âu yếm. Không phải Chu Duy không phải chưa từng rúc vào vòng tay người khác, mà là cô chưa bao giờ cảm nhận được loại tình cảm mà cô đang cảm nhận trong vòng tay Lâm Tuyên. Không phải Chu Duy chưa từng hôn, nhưng nó chưa bao giờ mang lại cho cô cảm giác tốt đẹp. Mỗi khi cô đến gần một người đàn ông, khi đối phương muốn làm điều gì đó thân mật hơn như nắm tay hay ôm eo, cô cảm thấy mình không thể chịu đựng được nên liền đuổi người kia kia đi. Cô chưa bao giờ nghĩ kỹ về lý do tại sao, nhưng bây giờ, cô đã biết.
Lâm Tuyên chưa bao giờ nghĩ tới mình sẽ ôm một người vào trong lòng như vậy, nhưng hiện tại nàng đang làm vậy, hơn nữa còn khiến bản thân rất vui vẻ.