[Bhtt- Edit] Yêu Thầm Nồng Nhiệt - Tửu Tiểu Hi - Chương 77
Edit: Yan
Beta: Jinz
Ra khỏi lầu ở nhà trọ, Lâm Vãn vẫn không từ bỏ ý định gọi điện cho Bùi Gia. Kết quả, điện thoại của cô ấy lại không có ai nhấc máy, là trùng hợp sao?
Đón xe quay trở về ký túc xá của trường học, Lâm Vãn ôm bụng đầy tâm sự suốt cả một đêm, đến những giọng nói ríu ra ríu rít trong ký túc xá nữ đến chỗ cô cũng đều bị loại bỏ, trở thành sự yên lặng.
Cô vẫn không từ bỏ việc gọi điện thoại cho hai người họ, nhưng ngoài âm thanh máy bận thì vẫn là máy bận.
Cuộc sống tựa như lại đi vào quỹ đạo. Điểm khác biệt duy nhất chính là dường như Liễu Tố Tố đã bốc hơi khỏi thế gian, biến mất khỏi sinh mệnh của Lâm Vãn. Ngay cả Bùi Gia cũng mất liên lạc.
Vô số đêm mất ngủ, Lâm Vãn luôn không kiềm lòng được mà suy nghĩ, có phải duyên phận kiếp này giữa cô và nàng cứ bị cắt đứt như vậy không. Họ… sẽ không còn gặp lại nữa sao?
Sau khi huấn luyện quân sự kết thúc, cuộc sống sinh viên của Lâm Vãn bắt đầu đi vào nền nếp học tập, bị trường học và nhiều chuyện hơn bao vây, hoặc có lẽ cũng có nguyện vọng lựa chọn chủ quan của cô, giống như chỉ cần khiến cho bản thân bận rộn, bận rộn mãi không dứt thì trong lòng sẽ không còn cảm thấy khó chịu nữa.
Thời gian cứ thế trôi qua một năm lại một năm, nháy mắt đã lên đại học năm hai.
Hôm nay, Thời Cẩm lại ở trước mặt Lâm Vãn, từ chối lời bắt chuyện của một bạn học.. Lâm Vãn không kiềm lòng được, trêu ghẹo: “Nè, đã sắp lên năm ba rồi, sao cậu vẫn không chịu yêu đương vậy? Dự định FA đến khi tốt nghiệp luôn à?”
Thời Cẩm nhún nhún vai, cười một tiếng: “Sốt ruột cái gì chứ, đợi cậu yêu đương đi rồi đến tớ yêu đương.”
“Tớ?” Lâm Vãn bất đắc dĩ cười một tiếng: “Có lẽ cả đời này tớ cũng sẽ không yêu đương rồi. Chẳng lẽ, cậu cũng theo tớ cả đời này không yêu đương à?”
Lúc này, Thời Cẩm nghe xong, dáng vẻ giống như rất kích động, dùng ngón tay chỉ chỉ vào bản thân, nói: “Tớ nè, tớ nè. Nếu như đợi đến ba mươi tuổi mà chúng ta đều chưa có đối tượng thì cứ kết thành một đôi đi.”
“Không muốn.” Lâm Vãn ngay cả nghĩ cũng không thèm, liếc mắt một cái rồi cất bước đi về phía trước.
Thời Cẩm sững sờ đứng yên tại chỗ. Sớm đã quá quen với tính nết của Lâm Vãn, nhưng mà, cô ấy không để ý chút nào. Chuyện liên quan đến cô và cô giáo Liễu, bản thân cũng đã đoán được ít nhiều. Đại khái chính là Lâm Vãn tỏ tình nhưng bị từ chối, cuối cùng hai người cũng không gặp mặt nữa. Đôi lúc, cô ấy hi vọng mọi việc cứ giữ nguyên hiện trạng như bây giờ thì tốt biết bao nhiêu. Cho dù cả đời này, bản thân cũng không thể có được cô, nhưng có thể ở bên cạnh cô cũng đã rất tốt rồi, làm một tri kỷ duy nhất bên cạnh cô.
Nhưng mà, có đôi lúc, nhìn thấy cô trong lúc lơ đãng lại toát ra tâm trạng buồn bã, ủ rũ, thì trong lòng cô ấy sẽ lại vô cùng mâu thuẫn. Dường như sự vui vẻ của cô mãi mãi cũng chỉ là vẻ bên ngoài chứ cô không hề thực sự vui vẻ.