[Bhtt- Edit] Yêu Thầm Nồng Nhiệt - Tửu Tiểu Hi - Chương 52
Edit: Phong Linh
Beta: Milcah
Chẳng bao lâu đã đến ngày diễn ra đại hội thể thao dành cho tân sinh viên, thành tích của Lâm Vãn ở đại hội thể thao cũng không tệ lắm. Cô đạt được giải nhất môn nhảy cao và ngay sau đó là kỳ nghỉ dài hạn dài mười một ngày. Ban ngày Lâm Vãn phụ giúp cửa hàng của ba, buổi tối thì ở nhà học và làm bài tập. Trong kỳ nghỉ này cô cũng không đi đâu, cho dù mẹ cô đã nhiều lần muốn đưa cô đi chơi nhưng đều bị Lâm Vãn lại lấy lý do đang nghỉ lễ mà từ chối.
Kiếp trước cô đã rất mong chờ được đi đó đi đây trong những kỳ nghỉ, kiếp này cô lại nguyện ý ở lại trường học vì cô thích cảm giác có chuyện gì đó để làm, cũng vì một nguyên nhân khác đó là ở trong trường cô có thể nhìn thấy người cô muốn gặp.
Trong kỳ nghỉ cũng không ít người tới tìm cô, mỗi lần tới đều sẽ nói bóng gió tin tức về mối quan hệ của Thời Cẩm. Nhưng Lâm Vãn đều trả lời rằng cô ấy không có tìm mình nên đương nhiên cô cũng không có chủ động đi tìm cô ấy, mỗi lần đều là thất vọng trở về.
Trong nháy mắt kỳ nghỉ đã kết thúc, mọi người đều phải trở về trường học, Lâm Vãn quay lại trường có chút sớm, trong phòng học chỉ có một vài học sinh. Lâm Vãn vác balo đi về chỗ ngồi, trong khi đa phần những bạn học khác đang nói chuyện trên trời dưới đất thì chỉ có một vài người tự giác lấy sách giáo khoa ra tự học, Lâm Vãn cũng là một trong số những học sinh tự giác đó.
Dần dần mọi người tới nhiều hơn, Lâm Vãn đột nhiên chú ý tới bàn học bên cạnh vẫn chưa có người thì trong lòng thoáng có chút nghi hoặc. Ngày thường cô ấy sẽ không đến trễ như vậy, có thể là đã có chuyện gì xảy ra rồi.
Cho tới khi chuông báo vang lên Thời Cẩm vẫn chưa có mặt, Lâm Vãn suy đoán rằng có thể cô ấy bị bệnh nên đã xin nghỉ, không ngờ cô chủ nhiệm vừa bước vào đã tuyên bố một việc: “Bạn học Thời Cẩm của chúng ta đã chuyển trường, địa điểm là một trường cấp ba trực thuộc Đại học Sư Phạm. Thời Cẩm là một học sinh ưu tú, tuy có hơi tiếc một chút nhưng chúng ta hãy chúc cho bạn ấy có được một tương lai tốt đẹp hơn.”
Chuyển…trường?
Việc này đối với Lâm Vãn xảy đến thật sự quá đột ngột. Cho dù là mấy ngày trước cô ấy đột nhiên lạnh lùng nhưng cũng không thể nào rời đi mà không báo một tiếng như vậy được.
Lâm Vãn đến tột cùng cũng không biết nguyên nhân là gì. Không lẽ là do cô? Đó là không thể. Từ trước đến giờ cô ấy cùng Lâm Vãn ở chung đều không có xích mích gì, cô không nghĩ ra và cũng không thể hiểu được. Cô luôn nghĩ rằng bọn họ đã là bạn bè bao năm nay, nếu Thời Cẩm rời đi thì cũng nên báo với cô một tiếng chứ không phải theo cách đột ngột như vậy.
Lâm Vãn dành ra gần như cả ngày để chấp nhận sự thật này. Suy cho cùng, Thời Cẩm đối với cô mà nói vừa là bạn cùng lớp, vừa là bạn thân, cũng là đối tác trong học tập. Hai người họ từ trước đến nay vẫn luôn cạnh tranh nhau rất sòng phẳng, sự cạnh tranh này cũng đóng vai trò rất lớn trong quá trình học. Nhưng giờ đây, trên con đường này chỉ còn lại một mình Lâm Vãn.