[Bhtt- Edit] Yêu Thầm Nồng Nhiệt - Tửu Tiểu Hi - Chương 23
Edit: Cá
Beta: Chan
*********
Những chương sau bọn mình đăng trên wordpress.Link đã được dán ở đầu tường wattpad. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ^^
––—————————
Cô sống ở nhà bà nội ở Hoa Đô 2 tuần. Lúc cô quay về nhà thì cũng là lúc sắp khai giảng.
Trong học kỳ 2 của năm lớp 1, Lâm Vãn vẫn luôn duy trì được thành tích học tập xuất sắc của mình. Hơn nữa, cô còn thường xuyên ở trước mặt giáo viên và bạn học thể hiện ra năng lực khiến cho người khác phải kinh ngạc. Vì thế tới cuối học kỳ, thông qua thỏa thuận giữa trường học và phụ huynh, nhà trường đã cho phép cô được học nhảy lớp.
Đương nhiên học nhảy lớp cũng không phải cứ nhảy tùy thích là được, trước đó phải thông qua bài kiểm tra để xác định bạn phù hợp với yêu cầu đưa ra thì mới được thông qua.
Đến lúc này Lâm Vãn đã tự học xong chương trình học tập của khối 4 rồi. Chỉ là một bài kiểm tra của khối 2, hoàn toàn không phải cái gì to tát. Vì thế, nhà trường chỉ đành cho cô làm bài kiểm tra của khối 3. Sau khi cô giành được điểm tuyệt đối, thông qua thỏa thuận về khối lớp, nhà trường phê chuẩn cho cô vào nửa năm sau, lúc khai giảng có thể trực tiếp lên học khối 4.
Trong chốc lát, Lâm Vãn đã trở thành một nhân vật làm mưa làm gió ở Ninh An. Đến cả việc nhảy 2 khối lớp cũng không phải là chuyện thường xuyên xảy ra.
Những người khác đều là 12 tuổi lên lớp 6. Còn Lâm Vãn mới 10 tuổi đã lên lớp 6 rồi. Bởi vì cô vẫn luôn tự học một cách quá mức quy định, lúc tới kỳ thi tốt nghiệp năm lớp 6, Lâm Vãn vẫn là người có thành tích đứng đầu trong khối. Điều này chưa từng thay đổi, cũng không có ai có thể lay động được.
Năm nay, chiều cao của Lâm Vãn tăng lên 1m6. Trong các lớp của khối 6 thì cũng không xem là cao mà chỉ là nằm ở mức giữa thôi. Nhưng mà đối với cô của năm 10 tuổi mà nói, cô vẫn còn có thời gian để tăng chiều cao. Cô vẫn chưa thật sự đến cái độ tuổi ngừng cao đấy.
Bây giờ đã là năm thứ 5 mà cô trọng sinh rồi. Đối với sự thay đổi to lớn so với kiếp trước, Lâm Vãn rất vừa ý, cũng thật sự kiểm chứng được một câu nói. Nỗ lực sẽ không phụ lòng người.
Ngày mai khai giảng, cô phải đến trường trung học thực nghiệm trong thành phố báo danh. Lâm Vãn tự phát đề xuất mong muốn được sống nội trú. Thật ra cô cũng muốn tách rời khỏi sự chăm sóc của bố mẹ, sống độc lập. Cô vốn đã là người trưởng thành. Cô quả thực không quen với việc bố mẹ cô cứ coi cô như những bạn nhỏ khác mà chăm sóc từng li từng tí. Trong lòng cô cũng cảm thấy áy náy. Đồng thời việc cô sống nội trú cũng có thể khiến cô càng chuyên tâm học tập hơn nữa.
Ban đêm, Lâm Vãn lên sân thượng thu quần áo thì lại nghe thấy Lý Lý ở sát vách đang gào khóc thảm thiết như đứt từng khúc ruột. Lâm Vãn tò mò quay đầu hỏi mẹ một câu: “Lý Lý làm sao thế?”
Trịnh Mỹ Khiết bất đắc dĩ nhún vai: “Nghe nói là bài tập kỳ nghỉ hè chưa làm xong hết, lại đang dạy bảo con cái rồi.”
Lúc này, Lâm Vãn nghe thấy tiếng quở trách cực lớn của mẹ Lý Lý ở sát vách. Tiếng nói trực tiếp xuyên qua bức tường truyền qua.