[Bhtt] - Edit: Túng Ngã Triêu Mộ - Chương 92
EDITOR: Thư Huỳnh.
————–
Bầu trời u ám bao phủ cả thành thị, đôi lúc có cả tiếng sấm nặng nề vang lên, chỉ sợ không lâu sẽ có một trận mưa tầm tã.
Mùa đông sắp tới, không khí đã mang hơi hướng của mùa đông. Úc Uyển Ương ngồi trong xe, lẳng lặng nhìn mây đen ở xa xa, hốc mắt đỏ bừng, nước mắt còn chưa khô.
Yuuko đang lái xe, nhìn qua gương, nhẹ giọng nói: “Chị, thực xin lỗi…”
Hắn biết Úc Uyển Ương nhất định sẽ tới tìm hắn, bây giờ Úc Bác Viễn với Thư Hòa Thái liên thủ, Úc Uyển Ương làm sao có thể đấu lại hai người này chứ.
“Bây giờ nói như vậy thì có nghĩa gì chứ?” Úc Uyển Ương thu hồi tầm nhìn, khẽ cười, sắc mặt bình thản: “Tôi chỉ muốn biết, người ba này đến cùng đã làm cái gì ở sau lưng tôi. Bất quá cho dù Ông ta làm cái gì, đã làm bao nhiêu, Ông ấy đã thành công rồi.”
Bắt tay với Thư Hòa Thái, để Yuuko dùng lý do đã biết chuyện của cô với Thư Hoài Đạt hẹn ra gặp mặt, để cô biết Úc gia có thể trở thành hậu thuẫn cho cô, Thư Hòa Thái thì chắn ở phía trước, cô không thể không trở về.
Cho dù mọi chuyện này đều là được sắp xếp trước, nhưng những gì Thư Hòa Thái nói đều đúng hết. Nếu cô có năng lực đầy đủ, thì làm sao có thể bị vu khống? Nếu cô có thể cùng với Thư Hoài Đạt cùng nhau sóng vai, thì làm sao có thể trở thành uy hiếp của Thư Hoài Đạt được chứ?
Yuuko thở dài, vừa lái xe vừa nói với cô: “Chuyện của chị với Thư tiểu thư là ba điều tra được, sau đó liên lạc với Thư đổng, hai người đã ngầm thỏa thuận gì đó, em cũng không biết. Chỉ nghe ba nói, Thư đổng đồng ý phối hợp với ba.”
Úc Uyển Ương nhắm hai mắt lại, do khóc nhiều nên hai mắt cô đau xót vô cùng, khuôn mặt bi thương của Thư Hoài Đạt vẫn tồn tại trong đầu cô. Cô chỉ có thể nhẫn nhịn, áp chế bản thân không được suy nghĩ tới nữa.
Ít nhất, bây giờ không thể nghĩ được.
Sau khi nhắm mắt một lúc lâu, Úc Uyển Ương nhẹ giọng nói: “Tôi biết rồi, cám ơn.”
Xe ước chừng chạy năm sáu tiếng mới tới Lâm thị, mà Úc Bác Viễn đang ở Cẩm Tú trang viên. Từ mười mấy năm trước đón mẹ con Yuuko trở về thì không lâu đã đem tổng bộ công ty chuyển đi, hơn nữa cũng ở lại Lâm thị, nhưng nhà cũng không có bán đi, Yuuko lúc còn học đại học vẫn ở đó, cho tới bây giờ vẫn thường xuyên lui tới hai nơi.
Cẩm Tú trang viên kiến trúc theo quy củ, không quá mức xa hoa, nhưng nhìn kỹ tất cả mọi thứ xung quanh đều chứng tỏ chủ của nó rất giàu có và quy nghiêm, không thể khinh thường được.
Khóe môi Úc Uyển Ương cười trào phúng, cô còn không biết, gia đình mình lại có bối cảnh như vậy.
Yuuko thay cô đem hành lý xuống xe, dẫn cô đi tới phía trước, vì đánh vỡ không khí nặng nề, hắn vừa đi vừa nói: “Sau khi bắt đầu học đại học em rất ít trở về đây, trên cơ bản một năm cũng phải trở về mấy lần, mẹ em vẫn ở chỗ này chăm sóc cho ba, thỉnh thoảng cũng tới chỗ em mấy bữa.”