[Bhtt] - Edit: Túng Ngã Triêu Mộ - Chương 86
EDITOR: Thư Huỳnh.
————–
Ẩm thực ở làng du lịch được sắp đặt theo điều lệ chế độ, Thư Hoài Đạt tới phòng bếp cũng chưa chắc sẽ có đồ ăn, một là đồ thừa hoặc phải gọi người nấu cái khác.
Úc Uyển Ương thay quần áo, lặng lẽ đi vào phòng bếp, nhẹ tay nhẹ chân đi tới bên cạnh Thư Hoài Đạt cầm một túi bánh trôi đông lạnh, Thư Hoài Đạt cau mày, quay đầu hỏi: “Uyển Ương, em ăn cái này được hay không?”
“Được.” Úc Uyển Ương quyết đoán trả lời.
“Đồng ý sảng khoái như vậy, rất đói bụng sao? Lần sau lúc ăn cơm mà còn lo coi Weibo, thì sẽ cho em đói một đêm luôn.” Thư Hoài Đạt cố ý lạnh lùng lên tiếng, bỏ bánh trôi xuống quay đầu tìm hồng đường và gừng.
Úc Uyển Ương nở nụ cười, nhìn Thư Hoài Đạt vừa lo lắng vừa lãnh đạm, bộ dáng không được tự nhiên, tới gần ôm eo nàng, nhẹ giọng muốn lấy lòng: “Hoài Đạt, em biết sai rồi, lần tới không làm vậy nữa, sẽ ăn cơm xong rồi mới chơi, chị thấy thế nào?”
Nghe vậy sắc mặt Thư Hoài Đạt mới dịu xuống, rất tự nhiên cười “Ân” một tiếng. Nàng dù sao phải nấu ăn, thường thường phải chuyển vị trí, Úc Uyển Ương như vậy thật không tiện chút nào, nàng phải nấu hồng đường, bỏ nước vào nồi đặt lên bếp nấu, tiếp theo nói: “Trở về phòng chờ chị đi, em ở trong này, chị không thuận tiện nấu.”
“Em sẽ quay về, chị quay qua trước đi.” Úc Uyển Ương trừng mắt nhìn, nhẹ nhàng thổi khí bên tai Thư Hoài Đạt.
“Làm cái gi?”
Thư Hoài Đạt theo bản năng xoay người, còn chưa kịp thấy rõ mặt Úc Uyển Ương thì cảm thấy có một trận hô hấp phả lên mặt nàng, đôi môi mềm mại áp vào môi cô, cô mở to mắt thì vào đôi mắt mê ly của người trước mặt, nháy mắt nàng trầm luân vào.
Thư Hoài Đạt phối hợp, hai tay trượt tới eo Úc Uyển Ương, dễ dàng cướp quyền chủ động, đảo khách thành chủ, hai tay mảnh khảnh ở chỗ eo khẽ vuốt, người trong lòng lập tức mềm nhũn. Giống như nhiều đêm qua, dụ dỗ cô xâm nhập.
Bên tai vang lên tiếng than nhẹ, âm thanh quen thuộc quyến rủ của Úc Uyển Ương bay vào tai Thư Hoài Đạt, làm nàng không thể nào kháng cự được sự hấp dẫn này.
“Khụ khụ…”
Tiếng ho khan vang lên làm hai người đang chìm đắm phải dừng lại, Thư Hoài Đạt liền đem đầu Úc Uyển Ương áp vào ngực mình. Sắc mặt rét lạnh nhìn ra ngoài cửa, nhìn thấy rõ người tới là ai, mặt mới hòa hoãn lại chút ít.
“Cậu trở về lúc nào?” Thư Hoài Đạt vừa hỏi vừa kéo ra một khoảng cách với Úc Uyển Ương.
Trầm Mộ Ngôn cất kỹ khay, chọn mi đến gần: “Trở về từ sớm rồi, vừa ăn cơm xong. Mình nói hai người đó, muốn hôn có thể chọn thời gian địa điểm hay không? Thư Hoài Đạt, cậu không sợ có nhân viên đi vào nhìn thấy hay sao?”
Thư Hoài Đạt mất tự nhiên liếc mắt một cái, nghe được Úc Uyển Ương kế bên nhỏ giọng cười, nàng nhướng mày, nói với Trầm Mộ Ngôn: “Thời gian rất thích hợp, mặt khác, ở đây có quy định, giờ này không có nhân viên tới phòng bếp. Theo lý mà nói sẽ không có vấn đề, cho dù có khả năng này xảy ra, mình cũng sẽ đem nó dụi tắt.”