[Bhtt] - Edit: Túng Ngã Triêu Mộ - Chương 66
EDITOR: Thư Huỳnh.
————–
Do phải ra ngoài nên Thư Hoài Đạt đã dậy rất sớm, lúc này Úc Uyển Ương vẫn còn đang ngủ.
Thư Hoài Đạt liếc mắt nhìn cái va li đặt bên cạnh giường, yên ổn trong mắt dâng lên độ ấm. Va li là tối hôm qua hai người cùng nhau sắp xếp, lúc trước mỗi lần đi công tác, nàng chỉ mang theo một ít quần áo thôi, lần này do có Úc Uyển Ương, cô đã bỏ thêm những đồ dùng sinh hoạt mà nàng đã quen dùng vào va li, hầu như mọi thứ đều có đủ.
Ngoài trời vẫn còn tối, giống như một tầng u ám bao phủ trên sâu khấu, Thư Hoài Đạt kéo lại bức màn đi trở lại giường ngồi xuống.
Có lẽ giấc ngủ bị quấy nhiễu, Úc Uyển Ương trở mình ưm một tiếng, rồi tiếp tục tiến vào mộng đẹp.
Thư Hoài Đạt cẩn thận thay cô đắp mềm lại, vén lại mấy sợi tóc rơi trước mặt, theo thói quen cúi đầu xuống hôn lên trán nàng. Ngẩng đầu lên vẫn thấy Úc Uyển Ương vẫn nhắm mắt, nàng bỗng nhiên buồn cười, đã ba mươi tuổi rồi, vậy mà cũng không khống chế được chính mình?
Nhưng suy nghĩ kỹ lại, từ trước tới nay, nàng đối với Úc Uyển Ương đều không thể nào khống chế được! Vậy thì bây giờ cần gì phải chấp nhất việc nhỏ này chứ, liền cuối xuống hôn lần nữa, cảm thấy thỏa mãn rồi, nhẹ nhàng mỉm cười.
Lên tiếng thì thầm: “Uyển Ương, chị đi!” Thư Hoài Đạt lấy đống chìa khóa của biệt thự đặt ở đầu giường rồi chậm rãi rời đi.
Thời điểm Thư Hoài Đạt tới sân bay đăng ký vẫn còn tờ mờ sáng, trong suốt quá trình di chuyển cho đến khi lên máy bay đều không hề lên tiếng nói các gì. Ngay cả người luôn luôn nói nhiều như Trầm Mộ Ngôn, hôm nay vẫn không hề nói cái gì.
Hai người ở chung một khách sạn, đặt hai phòng kế bên nhau, Thư Hoài Đạt vào phòng sửa sang lại quần áo sau đó bắt đầu chuẩn bị cho hội nghị buổi chiều.
Đêm qua Úc Uyển Ương đã chỉnh đồng hồ báo thức, bởi vì Thư Hoài Đạt muốn cô nghỉ ngơi thêm nên đã tắt đi, vốn chỉ nghỉ một ngày, bây giờ lại kéo thêm một ngày nữa.
Lúc Úc Uyển Ương thức dậy, đã không thấy Thư Hoài Đạt, bên người không còn khí tức quen thuộc nên thấy hơi hơi thất lạc, đi thật lâu, lại tựa hồ không tính là lâu.
Quả nhiên, Úc Uyển Ương đã được đãi ngộ rất tốt, cô tới phim trường trễ, thấy các đồng nghiệp bận rộn, trong lòng có vài phần hoảng hốt.
Chu Nghê nhíu mày không nói cái gì, chỉ là lên tiếng để Úc Uyển Ương chuẩn bị vào công việc, Vu Nghê Nhiễm bắt đầu tính toán muốn quấn lấy cô trò chuyện, muốn tìm hiểu có chuyện gì đặc biệt xảy ra không?
“Chị Uyển Ương, chị không cùng Thư tổng đi hưởng tuần trăng mật hả? Cũng đừng nghỉ ít như vậy, không bằng chị nghỉ một khoảng thời gian.” Vu Nghệ Nhiễm thừa dịp thời gian nghỉ ngơi, Chu Nghê đi ra ngoài mua đồ ăn vặt, nên Vũ Nghệ Nhiễm quấn lấy Úc Uyển Ương, một bộ dáng tò mò, cũng nhịn không được thể hiện sự thầm oán trong lòng.
Thật sự tức chết nàng mà, Úc Uyển Ương thì ngọt ngào mật mật cùng với Thư Hoài Đạt tận hưởng thế giới hai người, nàng thì cùng với Chu Nghê thì chỉ ở nhà mà no chết, ra cửa thì chính là đi làm. Nhưng cũng đành phải như vậy thôi, nàng là nghệ sĩ được nghỉ ngơi thì không có việc gì, còn Chu Nghê là một đạo diễn có tiếng, nếu phải nghỉ ngơi thì chính là một chuyện lớn.