[Bhtt] - Edit: Túng Ngã Triêu Mộ - Chương 6
EDITOR: CANGUCANHKHOQUA.
———————–
Nhân lúc nghỉ giải lao giữa những cảnh quay, Úc Uyển Ương ngồi ôn lại kịch bản ở trong phòng trang điểm. Nàng nhìn đến phần thoại tiếp theo của mình trong những cảnh sau, ở trong lòng tự biên tự diễn lại một lần.
“Uyển Ương.”
Phía sau lưng truyền đến một thanh âm nữ tính. Úc Uyển Ương quay đầu nhìn lại, là Chu Nghê.
“Chu đạo diễn, chị đến đây làm gì a?” – Nàng bận bịu đứng lên chào hỏi, gấp lại kịch bản trong tay mình.
“Thừa dịp mọi người giải lao. Tôi lại đây hàn huyên cùng với em, không cần sốt sắng như vậy.” – Chu Nghê mỉm cười, vỗ vỗ bờ vai của nàng.
Chu Nghê vẫn còn nhớ đến đoạn đối thoại giữa mình và Thư Hoài Đạt về Úc Uyển Ương ngày ấy. Bản thân mình hiếm khi nào yêu thích một diễn viên mới như vậy, nhân lúc lấy được một ít thời gian rảnh rỗi, liền muốn đi đến đây để chỉ điểm cho em ấy mấy lời.
“Chu đạo diễn, là do cảnh quay vừa nãy có chỗ nào không tốt sao?” – Úc Uyển Ương cảm thấy Chu Nghê là một đạo diễn nổi danh như vậy, thì làm gì có chuyện tìm đến mình chỉ là để hàn huyên thôi, đoán chừng là chị ấy đối với cảnh quay của mình có một điểm nào bất mãn nên mới đi lại đây.
“Không phải, biểu hiện của em rất tốt.” – Chu Nghê ngồi vào cái ghế bên cạnh nàng, lại ra hiệu cho nàng cũng nên ngồi xuống đi, lúc này Chu Nghê mới tiếp tục nói – “Thật ra, lúc tôi nhận được lời mời quay cho bộ phim này, thì ngay lúc đó tôi cũng chưa hề có ý định muốn nhận lời. Bởi vì diễn viên mới quá nhiều, tôi chưa bao giờ có ý định sẽ quay phim cho diễn viên mới.”
Chu Nghê lời này nói cũng không sai. Nàng có thể ở cái tuổi này mà đạt đến thành tích như vậy, cũng chính là có lý do. Bây giờ từ công ty sản xuất cho đến đài truyền hình, họ sẽ không bao giờ đưa người mới vào trong phim do nàng đạo diễn. Nếu như đây không phải là do có lời mời từ Thư Hoài Đạt, thì nàng chắc chắn sẽ không đáp ứng.
“Em biết, những điều này em đã nghe nói qua.” – Úc Uyển Ương cũng không cảm thấy những lời này của Chu Nghê là quá mức tự tin. Đại danh của Chu Nghê đối với diễn viên mới chập chững bước vào nghề như là sấm đánh bên tai. Chị ấy có thể làm đạo diễn cho bộ phim này, chí ít đối với Úc Uyển Ương thì đây là vinh hạnh vô cùng.
“Thế nhưng tôi cảm thấy, lần này tôi chọn đúng rồi.” – Chu Nghê nhìn một thân Úc Uyển Ương vẫn còn mang đồ hóa trang.
Vai của Úc Uyển Ương trong phim “Diệc Sinh” chính là vai của một nha hoàn. Đây chỉ là thân phận lớp ngoài của nàng, bên trong, thực ra là một sát thủ với võ nghệ tinh xảo. Buổi tối, vai nha hoàn này sẽ vận trang phục của một sát thủ, từ đầu đến thân đều là một lớp vải màu đen, chính là để dễ dàng di chuyển, đánh lừa mắt đối phương khi hành động. Giờ khắc này, Úc Uyển Ương một thân trang phục màu đen liền làm cho nàng toát ra khí chất lạnh lùng lãnh diễm, thật sự rất tương xứng với nhân vật.
“Chu đạo diễn, ý của chị là ..” – Úc Uyển Ương không biết rõ ý tứ của Chu Nghê.
Chu Nghê vỗ vỗ tay nàng, khích lệ nói, “Không cần làm rõ ý tứ của tôi quá. Em chỉ cần nhớ kĩ, ở nơi này bất luận là em xảy ra chuyện gì, thì người khác cũng không thèm nhìn đến. Thứ mà họ nhìn đến chính là thực lực của em, chỉ cần có thực lực, em sẽ không bao giờ bị hủy diệt.”