[Bhtt] Edit - Nhất Lộ - Trầm Giang Nhất - Chương 52: Cùng một chỗ
Trương Tử Đồng lấy xe trực tiếp chạy đến bệnh viện, khoa phụ sản có thể là nơi có sức sống nhất trong toàn bộ bệnh viện.
Có nam nhân đứng bên cạnh đỡ lấy vợ mình đi lướt qua, bộ dáng hưng phấn có chút buồn cười, bụng của người vợ được đỡ vẫn còn chưa lớn, oán trách người chồng chuyện bé xé ra to, nhưng nụ cười trên mặt lại hạnh phúc rõ ràng như vậy.
Ánh mắt si mê nhìn theo một đôi vợ chồng trẻ tuổi sắp làm cha mẹ đi xa dần, lúc Trương Tử Đồng đi tới, nhìn thấy chính là một Triệu Thanh Khê đang chuyên chú trầm tĩnh.
Nàng không chỉ từ bỏ cơ hội được sinh một đứa con trong tương lai của chính minh, còn cướp đoạt quyền làm mẹ của Thanh Khê, khi một nữ nhân không thể có được một gia đình đầy đủ, cả đời của nàng có lẽ đều sẽ thiếu khuyết không thể đo lường, ích kỷ cũng được, vô sỉ cũng được, vô luận như thế nào, nàng cũng không muốn từ bỏ nữ nhân đã chiếm cứ toàn bộ trái tim nàng.
Nàng đi đến, ngồi ở bên cạnh Thanh Khê, “Đang suy nghĩ cái gì vậy?”
“Không có gì.” Thanh Khê nhẹ nhàng cười trả lời, sau đó nghi hoặc, “Sao ngươi lại đến đây?”
Bởi vì Trương Tử Đồng có hẹn với Hồ Dịch Bân, không thể đi đón Thanh Khê, cho nên sau khi tan tầm Thanh Khê liền cùng Lý Chân đi tàu điện ngầm về nhà, kết quả lúc trên đường đi Lý Chân không cẩn thận bị đụng phải một chút, sau đó nói cảm thấy không quá thoải mái. Trong bụng Lý Chân có mang đứa nhỏ, Thanh Khê vội vàng đưa nàng đi bệnh viện, thừa dịp Lý Chân làm kiểm tra, Thanh Khê sợ Trương Tử Đồng lo lắng vì thế gọi điện thoại cho nàng, nói đến tối mới trở về, còn cố ý nói với nàng là cùng đồng sự đến bệnh viện kiểm tra, lại không nghĩ đến bây giờ nàng cư nhiên tới bệnh viện.
“Bên kia xong việc rồi, ta tới đây đón ngươi.”
Kỳ thật chính là bởi vì ngay lúc đó nàng thật sự không biết nên làm thế nào ứng đối Hồ Dịch Bân, tới tới lui lui, cho dù có thủ thuật giao tiếp tinh tế đến mấy cũng không dễ xử lý, cứ tiếp tục như vậy, chắc chắn nàng sẽ phải thể hiện thái độ, đáng tiếc là, bây giờ hồ sơ cho vay còn chưa được phê duyệt, cho nên khi nhận được điện thoại của Thanh Khê nàng cố ý tìm cái cớ để rời đi.
Lý Chân kiểm tra đi ra nói không có vấn đề gì lớn, Thanh Khê cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi.
“Trương tổng, xin chào.” Tuy rằng Lý Chân không phải rất thích Trương Tử Đồng, nhưng vẫn khách khí chào hỏi một tiếng.
“Không cần khách khí như vậy, gọi tên ta là được rồi.”
Không biết có phải do khí thế của nàng hay không, Lý Chân luôn cảm thấy khó có thể gọi tên của nàng ra khỏi miệng, luôn cảm thấy không được tự nhiên. Chính là Trương Tử Đồng thoạt nhìn mang theo thần thái cao ngạo lại nói mình gọi tên của nàng, trong lòng Lý Chân không khỏi ngạc nhiên một phen.
Trong mắt Trương Tử Đồng, Lý Chân là đồng nghiệp có quan hệ tốt với Thanh Khê, cũng coi như là bằng hữu của Thanh Khê, nếu là bằng hữu của Thanh Khê, vậy nàng tất nhiên cũng muốn bình thản thân cận vài phần.